Được không.
Hoàn toàn không phải đang trưng cầu cậu đồng ý.
Lỗ tai thật nóng.
Cả hai tai đều vừa hồng vừa ngứa, Ứng Lê cố nén không chạm vào, mặt đỏ bừng lên tới tận cổ, phần cổ trắng nõn lõm xuống mấy vết lõm hình ngón tay, dường như còn có ai đó đang thổi vào cổ và tai cậu, mát lạnh, cuốn đi cảm giác ẩm ướt trên da.
Cậu cũng không dám dựa vào lưng ghế, ngồi thẳng lưng, không khí trong xe như bị nén lại, giống như có một bàn tay to nắm chặt lấy cổ cậu, Ứng Lê tức ngực khó thở, muốn xuống xe hít thở không khí, thì Kỳ Tà bỗng nhiên giơ tay đội mũ lên đầu cậu.
Đó là chiếc mũ lưỡi trai mà cả hai mua chung ở chợ lúc trước, mũ của Ứng Lê để quên trên du thuyền rồi, nên bây giờ cậu đang đội mũ của Thẩm Nghiêu.
Kỳ Tà nói: "Đội của tôi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT