Ứng Lê cũng cảm thấy mình khá được lòng người khác, thực ra cậu không thích xã giao lắm, các hoạt động câu lạc bộ ở trường cậu cũng ít khi tham gia, nhưng quanh cậu luôn xuất hiện vài người bạn mới, mà nhân phẩm của họ đều khá tốt.
Sau cùng thì cả đám vẫn không thể xem được màn trình diễn ánh sáng, xe bảo mẫu bị kẹt trên cầu vượt, chỉ có thể nhích lên từng chút một, đến khi họ tới được tháp đôi, màn trình diễn ánh sáng đã kết thúc từ lâu rồi.
Cả nhóm quay về trong sự thất vọng, buổi livestream cũng đã kết thúc trên đường về khách sạn, di chuyển suốt cả một ngày dài, lại phải tham gia hoạt động hơn ba tiếng, sức lực của mọi người đã cạn kiệt từ đời nào rồi, ai cũng ngả lưng trên ghế y như những quả bóng xì hơi, đến cả tư thế ngồi của Biên Kiều cũng chẳng còn nghiêm chỉnh như trước nữa.
Trương Thiếu Lăng liếc nhìn lịch trình rồi nói: "Hôm nay mọi người đều khá mệt rồi, mau về nghỉ ngơi đi ha, sáng mai còn phải chụp hình cho một tạp chí nữa."
Tạ Văn Thời mở mắt hỏi: "Mấy giờ ạ?"
Trương Thiếu Lăng xòe năm ngón tay ra: "Năm giờ, thế nên tranh thủ về ngủ bù đi."
Tạ Văn Thời lập tức ngả người lại ghế, trông như đã tắt máy sập nguồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT