Ba mẹ Ứng đang nấu ăn trong bếp, mẹ Ứng phụ trách nấu chính, còn ba Ứng thì phụ giúp.
Mẹ Ứng nghĩ một lúc rồi nói: "Cái giường của Tiểu Lê mua từ năm nào rồi nhỉ, chắc là từ hồi lớp bốn hay lớp năm, có vẻ hơi nhỏ rồi."
Hai ông bà thường xuyên phải đi làm xa, chỉ có dịp lễ tết mới về nhà một lần, vì vậy cũng bỏ lỡ sự trưởng thành của con cái, cái giường ngày xưa đủ rộng để hai đứa nằm, giờ đây Ứng Lê nằm còn không duỗi chân thẳng được.
"Đáng lẽ phải đổi từ lâu rồi, chiều nay tôi sẽ đi mua giường mới." Ba Ứng đặt rổ rau đã rửa sạch lên bàn: "Cậu nhóc Tiểu Kỳ đó cao thật đấy, chắc phải hai mét ấy nhỉ."
Mẹ Ứng cười: "Hai mét thì hơi quá, chắc khoảng mét chín thôi."
Hôm nay thời tiết đẹp, ánh mặt trời rực rỡ chiếu qua ô cửa sổ trong suốt, khiến căn phòng sáng bừng lên.
Căn phòng nhỏ mười mét vuông này là nơi Ứng Lê đã sống suốt hai mươi năm, trên tường dán đầy bằng khen của Ứng Lê từ nhỏ đến lớn, hai năm trước, khi ba mẹ Ứng về nhà và sửa lại tường, Ứng Lê cứ nghĩ họ sẽ gỡ bỏ những bằng khen cũ, nhưng không ngờ sau khi sửa xong họ lại giữ lại rồi dán lên cẩn thận, từng cái đều phẳng phiu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play