Họ dừng chân ở thị trấn Gali hai ngày, ngày thứ ba chính thức vào một thành tên là Tromsø, Tromsø ở rìa vòng Bắc Cực, vào mùa đông khoảng thời gian có mặt trời chỉ có năm tiếng đồng hồ, nhiệt độ xuống đến âm 18 độ C, hơi thở ra dường như sắp đông thành băng.
Hai ngày trước Tromsø vừa đón một trận tuyết lớn, trời đất đều được bao phủ một lớp màu trắng tĩnh mịch, không phân rõ ranh giới, những dãy núi tuyết cao chót vót nơi xa lấp lánh ánh sáng màu vàng, rực rỡ tráng lệ.
Ứng Lê thực sự cảm nhận được sự giá lạnh của phương Bắc, tuyết chưa ngập qua mắt cá chân, chân giẫm lên trên sẽ phát ra tiếng két két, bọn họ đều bọc kín trong áo lông vũ dày cộm, tổ chương trình còn có người mặc thêm cả áo khoác quân đội bên ngoài, khẩu trang mũ mão đầy đủ ra trận, ai nấy đều bọc thành quả cầu, đến mũi hay mắt cũng không nhìn thấy.
Lần đầu tiên thấy lớp tuyết dày như vậy, Ứng Lê phấn khích không chịu nổi, vừa xuống xe đã cùng Tạ Văn Thời lao đi chạy quanh hai vòng mới quay lại.
Cậu mệt đến mức thở không ra hơi, khẩu trang cũng tháo ra, hít từng ngụm không khí lớn, trong miệng thở ra sương mù trắng xóa, chóp mũi bị lạnh đến mức đỏ ửng, trên gương mặt ngập tràn nét cười, lộ ra sắc hồng sinh động, đôi mắt phủ một lớp ánh nước lấp lánh, còn sáng hơn cả ánh sáng khúc xạ từ núi tuyết.
Trong mắt Thẩm Nghiêu đều là dịu dàng, hỏi cậu: "Vui vậy à?"
Ứng Lê lại hít một hơi không khí lạnh nói: "Vui."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT