Không khí trong phòng dường như bị rút cạn, trở nên khô nóng không thể tả, ánh sáng từ ngọn đèn sợi đốt cũng bị bóng tối bao phủ.
Cánh tay trên lưng lại càng siết chặt hơn, Ứng Lê được bao bọc trong chăn như sắp bị hấp chín, trên xương quai xanh đã lấm tấm mồ hôi, cậu ngước cần cổ mảnh khảnh trắng nõn hôn lên môi Kỳ Tà.
Ứng Lê chẳng nhớ hai người đã hôn nhau bao lâu, thiếu oxy khiến đầu óc cậu trở nên choáng váng, khi bọn họ tách nhau ra môi cậu vẫn hơi hé mở, hơi thở nóng hổi liên tục phả ra từ trong cổ họng.
Tiếng thở dốc nhè nhẹ cứ vương vấn bên tai, Kỳ Tà cúi đầu, nhẹ nhàng cạ vào má cậu dò hỏi.
"Sướng rồi sao?"
Mặt Ứng Lê đỏ bừng, chậm chạp gật đầu: "Ừm..."
Chỉ mới hôn môi mà đã mệt như vậy rồi, mệt đến mức mí mắt của cậu không mở lên nổi, cơ thể giống như hóa thành một vũng nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play