“Thiếu gia ăn cơm thôi.” Vương thúc mặc tạp dề đi vào ban công lầu hai, nhìn thiếu niên có khuôn mặt tinh xảo đang ngồi trên thảm chơi điện thoại, điện thoại phát ra âm thanh quen thuộc, “Thiếu gia, cậu lại chơi《 Plants vs. Zombies 》à, không phải cậu đã thông quan rồi sao?”
Nơi này là một tòa biệt thự ở nông thôn, có hai tầng, xung quanh được bao phủ bởi một thảm cỏ xanh và hoa viên, được kiến tạo rất trang nhã. Căn biệt thự nhỏ này chỉ có hai người ở, một người là Vương thúc, một người nữa là thiếu niên. Vương thúc đã đầu 40 tuổi, là quản gia của thiếu niên, nhưng thật ra ông là một bộ đội đặc chủng đã về hưu, toàn thân trên dưới đều là cơ bắp tùy thời sẽ bùng nổ, là một nam trung niên phi thường anh dũng.
“Không có, con đang trồng trọt.” Thiếu niên nói, thanh âm mềm mại khiến cho trái tim mạnh mẽ của Vương thúc đây đều phải mềm nhũn.
Tên của thiếu niên là Tề Cảnh Ngôn, là tiểu thiếu gia Tề gia ở N thị, phải nói, là tiểu thiếu gia nhị phòng Tề gia, Tề gia là một trong thế lực lớn ở N thị, làm tiểu thiếu gia Tề gia, vì sao cậu lại phải ở nông thôn? Bởi vì cậu là người tự kỷ. Thời điểm Tề Cảnh Ngôn năm tuổi, còn chưa biết nói, hơn nữa cũng không thích tiếp xúc với người khác, luôn ngây ngốc trong phòng của mình, người Tề gia lấy danh nghĩa là bảo hộ cậu, đưa cậu đến nông thôn, đi theo cậu chính là quản gia thân cận của nhị lão gia Tề gia - Vương thúc.
Nói đến chuyện này của Tề gia, toàn bộ N thị sợ là không có người nào không biết, nổi tiếng nhất là anh chồng cưới em dâu. Tề gia lão thái gia có hai trai một gái, con trai trưởng Tề Thừa, con thứ Tề Đức, con gái nhỏ Tề Tình.
Tề Thừa có long phượng thai một trai một gái, con trai Tề Cảnh Huy, con gái Tề Cảnh Linh, năm nay 24. Vợ mất do ung thư.
Tề Đức có hai đứa con trai, con trai trưởng Tề Cảnh Nguyên, người vợ đầu do khó sinh nên qua đời. Thời điểm Tề Cảnh Nguyên ba tuổi, gặp gỡ được người vợ thứ hai là Phương Quỳnh, cũng chính là mẹ của Tề Cảnh Ngôn, hai người kết hôn ba năm, sau khi Phương Quỳnh mang thai, Tề Đức bởi vì một lần đi làm nhiệm vụ mà qua đời.
Sau khi Tề Cảnh Ngôn được sinh ra, Phương Quỳnh và Tề Thừa tới với nhau, một người mất vợ, một người mất chồng.
Chuyện này lúc đó ở N thị rầm rộ một phen, khiến cho vài thế lực ở N thị đều chấn động. Anh chồng cưới em dâu, chuyện này quá sức tưởng tượng.
Mà nay, Tề Cảnh Nguyên 22 tuổi, Tề Cảnh Ngôn 16 tuổi.
Thời điểm Tề Cảnh Ngôn bị đưa đến nơi này, chỉ có hai người tới thăm cậu, một người là Tề Cảnh Nguyên, một người là Phương Quỳnh. Mỗi tháng Phương Quỳnh đều sẽ tới thăm cậu, lúc tới sẽ mang đến rất nhiều đồ, đều là tới vào buổi sáng, sau khi ăn cơm trưa liền rời đi. Tề Cảnh Nguyên thì bất đồng, thời điểm anh tới sẽ tránh Phương Quỳnh, mỗi lần tới đều mang theo một ít đồ vật thú vị, sau đó ở lại chơi hai ngày rồi đi. Anh rất yêu thương đứa em trai duy nhất này, ngày thường, cũng sẽ duy trì cách một ngày gọi một cuộc điện thoại để thăm hỏi.
Chuyện này làm cho Tề Cảnh Ngôn rất khó hiểu, trong tình huống bình thường, không phải con của vợ đầu rất chán ghét con của vợ kế hay sao? Đúng vậy, Tề Cảnh Ngôn không phải tự kỷ, lúc năm tuổi cũng không phải không thể nói chuyện, mà là cậu không thích nói chuyện.
Đời trước, Tề Cảnh Ngôn đã chết lúc hai mươi tuổi, đó là một thế giới tu chân, bởi vì cậu là Thuần Dương thể chất trăm năm khó gặp, cho nên vừa sinh ra, cậu đã bị coi như vỏ kiếm, dùng để phong ấn Ma Kiếm. Bởi vậy, từ sinh ra cậu đã bị cầm tù, cũng bị tước đoạt tư cách tu luyện.
Nơi cầm tù cậu là thánh địa, thánh địa có kết giới, tuy rằng cậu bị cầm tù, nhưng chỉ cần không đi ra kết giới, thì cậu vẫn tương đối tự do.
Thánh địa chỉ có một mình cậu, không có người dạy cậu thị phi, không có người bên cạnh nói chuyện cùng, cho nên dần dà, cậu căn bản không biết nói chuyện như thế nào. Sau đó bởi vì cậu phong ấn Ma Kiếm khiến Thuần Dương chi lực trên người cậu bị hao hết nên cậu đã chết.
Thời điểm tỉnh lại, cậu đang ở trong bụng Phương Quỳnh, mông lung, bị một lực lượng ấm áp vây quanh, sau đó cậu lại ngủ say. Lúc tỉnh lại lần nữa, chính là lúc cậu sinh ra.
Sau khi sinh ra, lúc năm tuổi, có rất nhiều người tìm cậu nói chuyện, nhìn bộ dáng ríu rít của bọn họ, Tề Cảnh Ngôn không có phản ứng gì, cậu cảm thấy nói chuyện rất nhàm chán. Cho nên rất nhiều người đều nói, cậu bị tự kỷ, Tề gia cũng tìm người có tiếng ở phương diện này khám cho, cuối cùng xác nhận, cậu chính là bị tự kỷ.
Nhưng có người không bỏ cuộc, trước sau kêu cậu em trai này em trai kia, dạy cậu nói chuyện, người kia chính là Tề Cảnh Nguyên. Cậu thật sự tưởng không rõ, Tề Cảnh Nguyên sao lại quan tâm tới mình như vậy?
Vương thúc là con trai của lão quản gia Tề gia, tuổi tác không sai biệt lắm với Tề Đức, hai người cùng nhau gia nhập bộ đội đặc chủng, cùng nhau lên chiến trường, cùng nhau tham gia nhiệm vụ. Tề Đức đã chết, ông lấy thân trọng thương rời khỏi bộ đội đặc chủng, yên lặng bảo vệ cho nhị phòng, thẳng đến khi Tề gia muốn đưa Tề Cảnh Ngôn tới nông thôn, ông đứng ra nói, ông nguyện ý cùng tiểu thiếu gia tới nông thôn để chiếu cố cậu.
Một lần chiếu cố này, chính là mười một năm. Tề Cảnh Ngôn năm tuổi đến hiện tại đã là 16 tuổi. Từ một củ cải nhỏ không nói chuyện, biến thành mỹ thiếu niên tinh xảo. Cứ việc vẫn là không mở miệng nói chuyện, nhưng ngẫu nhiên có thể nói vài lời.
Mỗi lần nghe được tiểu thiếu gia nói chuyện, Vương thúc liền cảm thấy đây là tiểu thiếu gia ban ân cho ông. Bởi vì ngay cả Phương Quỳnh, tiểu thiếu gia cũng chưa từng mở miệng nói chuyện cùng.
“Trồng trọt? Chơi nông trường sao?” Vương thúc hỏi. Tiểu thiếu gia không thích đi học, cho nên chỉ đọc sách ở nhà, viết chữ cũng là do ông dạy, thật là đáng thương ông một đại nam nhân đi học trong trường, sau đó trở về dạy lại cho tiểu thiếu gia nội dung đã học ở trường, cuối cùng tiểu thiếu gia cũng trưởng thành.
“Dạ.” Tề Cảnh Ngôn đáp, cậu thật sự không thích nói chuyện, đời trước ngày tháng sống một mình cũng không nói lời nào. Nhưng cậu không muốn Vương thúc lo lắng. Nhưng cậu chơi nông trường, cũng không phải là nông trường trong điện thoại mà Vương thúc nghĩ. Kỳ thật, cậu cũng không biết sao lại thế này nữa.
Đại khái là năm trước, 《 Plants vs. Zombies 》 đẩy ra hệ liệt bốn cửa ải khó, sau khi cậu phá vỡ cửa ải được hệ thống nhắc nhở là người chơi đầu tiên thông quan, hệ thống tặng cậu một không gian nông trường. Sau đó, không gian nông trường xuất hiện trong ý thức của cậu.
Cậu dùng ý niệm mở ra không gian nông trường, bên trong có một gian nhà nhỏ, một khối đất. Gian nhà nhỏ là cửa hàng, bên trong có rất nhiều hạt giống thực vật, nhưng hạt giống được đặt trong ô vuông, không thể lấy, phải mua sắm, dùng tinh hạch để mua.
Tề Cảnh Ngôn chơi qua trò chơi, biết tinh hạch là đồ được lấy ra từ trong óc của tang thi, nhưng mà không gian nông trường cũng không có tang thi, cho nên cậu cũng không có tinh hạch, cậu thực sự rất buồn bực.
Bất quá, nó được thiết kế rất nhân tính hóa, khá giống với trò 《 Plants vs. Zombies 》đó là để nghiệm chứng chất lượng hạt giống nên cửa hàng đã đưa tặng mấy hạt giống miễn phí.
Một hạt Hoa Hướng Dương, một hạt Đậu Phụ, một hạt Bắp, một hạt Khoai Tây. Tổng là bốn hạt giống miễn phí.
Bất quá nói đến cũng quái dị, khối đất nhỏ kia cũng bị phân thành bốn khối nhỏ hơn, mỗi khối nhỏ có diện tích 1m vuông. Vì thế, Tề Cảnh Ngôn dựa theo phương pháp trong trò chơi, gieo bốn hạt giống được miễn phí vào bên trong bốn khối đất. Sau đó chờ được mùa, sau khi được mùa, một hạt Khoai Tây thành ba hạt, lại tiếp tục gieo ba hạt Khoai Tây. Bắp là tốt nhất, một hạt Bắp cho ra hơn sáu hạt Bắp, Tề Cảnh Ngôn lấy Bắp ra, bỏ ra mấy hạt giống để tiếp tục gieo trồng, còn mấy hạt Bắp bị dư lại được bỏ vào kho hàng, sau đó là Đậu Phụ……
Trong vòng một năm, Tề Cảnh Ngôn đã nắm rõ về không gian như lòng bàn tay.
Thứ nhất, bốn khối đất không có thay đổi.
Thứ hai, Hoa Hướng Dương cần phải được thu hoạch mỗi ngày, bởi vì Hoa Hướng Dương là nơi phát ra ánh mặt trời trong không gian, là nơi tiết ra chất dinh dưỡng cho nhóm thực vật khác, Hoa Hướng Dương được thu hoạch nhiều thì thực vật thành thục nhanh, Hoa Hướng Dương bị thu hoạch ít thì thực vật thành thục chậm.
Thứ ba, đồ vật bên ngoài có thể bỏ vào nông trường trong không gian, nhưng chỉ có thể là vật chết.
Thứ tư, đồ vật trong nông trường sẽ không quá thời hạn.
Càng quan trọng hơn là, kho hàng có 16 ô, mỗi một ô vuông chỉ có thể bỏ đồ vật giống nhau. Ví dụ như: Hạt giống Hoa Hướng Dương 1 ô, Khoai Tây 1 ô, Bắp 1 ô, Đậu Phụ 1 ô, áo 1 ô, quần 1 ô…… Nhưng mà áo lông, áo lông vũ,... các loại áo là có thể để chung với nhau.
“Tiểu thiếu gia, hôm nay đại thiếu gia gọi điện thoại tới, nói là cậu ấy mua phòng ở mới, không ở chung với Tề gia, muốn dắt cậu về đó ở, nên gọi hỏi ý của cậu như thế nào.”