Đã trôi qua ba ngày kể từ khi Hoàng thượng đến Ấn Nhã các, cuối cùng A Dư vẫn quên hỏi hắn, gánh xiếc kia có phải là để chê cười nàng phải không.
Ánh mặt trời bắt đầu chiếu sáng, hoa quế ở rừng hoa quế phía sau Ấn Nhã các bắt đầu rơi, nhất thời tràn ngập mùi hoa quế bao quanh Ấn Nhã các.

Au Dư lười không muốn đi ra ngoài, liền dựa lên cửa sổ, nhìn các cung nhân quét những lá khô hoa rơi trên nền đá xanh.
Bỗng nhiên, ánh mắt nàng khẽ động, chỉ thấy sắc mặt Tiểu Phúc Tử nghiêm trọng mà chạy thẳng từ ngoài điện vào.
A Dư thu ý cười trên mặt lại, ngồi thẳng người, chỉ thấy tấm rèm bị xốc lên, Tiểu Phúc Tử nhíu chặt mày chạy vào, quỳ xuống đất hành lẽ: "Chủ tử an."
"Đứng lên trước đã." A Dư bỏ bánh ngọt trong tay ra, nhẹ giọng hỏi: "Việc gì mà gấp gáp thế?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play