Trong giọng nói của Phong Hữu thoáng lộ ra một chút ý cười: “Chu cô nương thật khéo ăn nói.”
Lông mi Lạc Uẩn khẽ run, nàng nhẹ nhàng mím môi. Chiếc trâm ngọc hình hoa mai đỏ lấp lánh trên búi tóc dường như cũng mất đi phần nào ánh sáng rực rỡ.
Thất công chúa đứng bên cạnh trợn mắt, bất mãn nói: “Được rồi, biết rồi, các ngươi đều thích hồng mai. Chỉ có ta là kẻ phàm tục, yêu thích mấy loài hoa tầm thường này, được chưa?”
Chỉ là một loài hoa thôi mà, có cần phải tâng bốc hay dìm nhau như thế không? Ngu mỹ nhân thì có gì thua kém hồng mai chứ?
Nàng còn định nói thêm gì đó, nhưng ánh mắt vô tình liếc thấy chiếc trâm cài tóc hình hoa mai đỏ của bạn tốt, liền ngượng ngùng ngậm miệng.
Suýt nữa thì quên mất, bạn tốt của mình cũng thích hồng mai.
Thất công chúa nhìn về phía tam hoàng huynh, người không biết từ lúc nào đã đi nhanh hơn, giờ đã tạo ra một khoảng cách xa với bọn họ. Nàng vội nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play