A Dư liếc nhìn Chu Kỳ, khẽ cười nhạt: “Nếu ta đoán đúng, chỉ cần chờ Liễu Tần sinh hạ hoàng tử, tự nhiên kết cục sẽ bày ra, không cần phải nóng vội.”
Lời còn chưa dứt, một cơn gió nhẹ từ bên ngoài cửa sổ thổi vào, ánh nến lập lòe sáng tối. Chu Kỳ chần chừ một chút, rồi đưa ra một khả năng khác: “Nhưng chủ tử có nghĩ tới không? Nếu đúng như ngài suy đoán, làm sao nàng ta có thể để đứa nhỏ này bình an mà sinh ra?”
A Dư chợt ngồi thẳng dậy, tay khẽ chạm trán, trong lòng không khỏi nhớ lại. Sau khi Liễu Tần bị phát hiện có thai, rõ ràng nàng ta đã giấu diếm hồi lâu, nhưng sau đó lại trở nên táo bạo lạ thường.
Đúng vậy. Hậu cung phi tần sẽ không để nàng ta bình yên vô sự sinh ra hoàng tử. Nếu đứa nhỏ này không phải của Hoàng thượng, Liễu Tần càng không có lý do để để đứa nhỏ ra đời, vì hài tử ấy chính là bằng chứng.
A Dư nhíu mày, đang định nói tiếp thì từ bên ngoài vang lên giọng nói của Lưu Châu: “Chủ tử, nước ấm đã chuẩn bị xong, có cần đưa vào bây giờ không?”
Nàng nhìn trời, thầm đoán Hoàng thượng sắp tới, liền cất tiếng: “Mang vào đi.”
Còn chuyện của Liễu Tần? Cứ để sau hãy nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play