Ngọn cây nguyệt cong, bóng đêm tựa nồng đậm đến không hòa tan được.
Dương Đức do dự hạ, mới tiến lên nhỏ giọng nói: “Đêm dài, Hoàng Thượng nên nghỉ ngơi.”
Một sợi ánh nến lay động trong chụp đèn, Phong Dục đặt cây bút trong tay xuống, mệt mỏi xoa xoa mi tâm. Hắn tựa vào vị trí, nhắm mắt dưỡng thần hồi lâu. Trong trướng tĩnh đến mức Dương Đức tưởng rằng hắn sẽ không nói gì, đột nhiên nghe thấy hắn gọi:
“Dương Đức——”
Dương Đức vội đáp lời, nhưng Phong Dục chỉ nhấp môi, không hề mở miệng nữa, sắc mặt trầm đạm, dường như đang suy nghĩ điều gì.
Sau một hồi trầm mặc, Dương Đức không biết ý tứ của hắn là gì, đành cúi đầu thấp giọng dò hỏi:
“Hoàng Thượng chính là có chuyện phiền lòng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT