Bị thương ở chỗ quá mức bí ẩn, A Dư không còn mặt mũi nào để gọi thái y đến khám.
Trong lều trại, hai tầng mành được kéo xuống, che chắn kín đáo cho A Dư. Nàng trần trụi đôi chân thon dài, cả người mềm nhũn nằm bất động trên giường, chỉ còn hơi sức thở yếu ớt, cất tiếng nói:
“…Tùy tiện lấy chút thuốc mỡ để trị trầy xước là được rồi.”
Phong Dục vừa bước đến cửa, nghe thấy thanh âm vô lực của nàng, bước chân khựng lại, suy nghĩ một lúc rồi lập tức hiểu được nguyên nhân nàng gọi thái y.
Sắc mặt hắn trầm xuống, phất tay ra hiệu cho Dương Đức cùng cung nhân chờ bên ngoài, rồi đích thân vén rèm đi vào. Khi thấy tình cảnh trước mắt, lông mày hắn khẽ nhíu lại.
A Dư vừa nhìn thấy hắn, trên mặt hiện rõ vẻ kinh ngạc, rồi vội thu chân lại, định trốn ra phía sau, vừa xấu hổ vừa vội vàng giải thích:
“Hoàng Thượng, thiếp thân bị thương nên mới không thể tiếp tục cưỡi ngựa…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play