Đan dược mà Tư Phồn Tinh luyện chế không có sát thương lớn, cũng không có hiệu quả chữa thương đặc biệt gì.
Nếu để các luyện đan sư khác nhìn thấy nàng vứt bỏ hết những dược tính ban đầu của các linh dược quý giá đó, chỉ tập trung luyện chế vào hương vị, chắc sẽ bị hành vi phí phạm của trời ban này làm cho tức hộc máu.
Nhưng Tư Phồn Tinh lại cảm thấy đan dược mình luyện chế có hiệu quả kỳ diệu, so với những linh đan có thể chữa thương hoặc gây tổn thương thể chất cho kẻ thù, Tư Phồn Tinh cảm thấy đan dược của mình tuy nhìn có vẻ bình thường, nhưng lại có thể gây ra tổn thương lớn cho trái tim và thần hồn của người khác—
Hãy nhìn vào Lăng Phi Yến, vừa rồi mặc dù nàng ta bị cấm ngôn nhưng cũng không mất đi sự tàn nhẫn và quyết tâm liều chết, nhưng sau khi bị bắt nuốt Ngũ Vị Tạp Trần Đan của nàng, hiện tại hai mắt đã bắt đầu trống rỗng giống như đi vào cõi thần tiên vậy.
Trừ khi cắt bỏ lưỡi nàng ta ngay lập tức, phong tỏa tất cả các giác quan của nàng ta, nếu không thì cảm giác chua đến tột cùng rồi lại ngọt đến ngấy, ngọt đến mức nghẹn họng rồi đột nhiên trở nên đắng, đắng đến ghê tởm thì lại mặn, mặn đến sốt ruột lại biến thành vị cay bùng nổ, thật không phải là ai cũng có thể chịu đựng nổi.
Dù là tu giả, Tư Phồn Tinh cũng không tin bọn họ có thể tu luyện được những giác quan trên đầu lưỡi và vị giác. Càng đừng nói Ngũ Vị Tạp Trần Đan là viên đan dược trung phẩm đầu tiên mà nàng luyện chế thành công. Mọi hiệu ứng hương vị của các linh thảo linh liệu đều được nàng phóng đại đến mức cực điểm.
Tư Phồn Tinh nhìn Lăng Phi Yến đang nắm chặt cổ mình với sắc mặt dữ tợn, ánh mắt trống rỗng, cảm thấy trong khoảng thời gian ngắn có lẽ nàng ta sẽ không thể nói được cái gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT