Liên tiếp vài lần cố gắng ra vẻ nhưng đều thất bại, biểu cảm trên mặt La Ngọc lúc này chỉ còn lại một nụ cười lạnh lùng mỉa mai.
Ngay cả Mạc Bất Văn – người mà ban đầu nàng ta định quyến rũ – giờ cũng khiến nàng ta cảm thấy không thuận mắt. Nhưng tên tiểu tử này nhìn kiểu gì cũng thấy là tên có chút gia sản cùng bảo vật, nàng ta thật sự không nỡ buông tha dễ dàng. Cùng lắm, đợi đến khi hắn nghe xong tiếng tì bà của mình, bị bản thân mê hoặc đến thần hồn điên đảo, rồi để hắn tự nguyện dâng hết bảo vật lên. Sau đó, nàng ta sẽ tính kế đẩy hắn vào một bí cảnh nguy hiểm để hắn có đi mà không có về là được rồi. 
Nhưng còn nữ tu sĩ dám thách đấu kéo đàn với nàng ta? Đừng mong có được kết cục tốt đẹp!
Từ khi đạt được phương pháp tu luyện đặc biệt kia, chưa từng có ai dám công khai khiêu khích nàng ta như thế. Những kẻ dám bất kính với nàng ta, đặc biệt là nữ nhân, cuối cùng đều chết rất thảm.
Nghĩ đến đây, La Ngọc nở một nụ cười quyến rũ: “Muội muội à, đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Tỷ tỷ sẽ bắt đầu tấu khúc đây nhé!”
Ngay khi nàng ta nói dứt lời, âm thanh trong trẻo, tinh tế tựa như tiếng bình bạc tràn nước, tiếng ngọc rơi khay liền vang lên từ cây tì bà. Lúc tiếng đàn ngân lên, Tư Phồn Tinh để ý thấy những tu sĩ xung quanh La Ngọc dường như không tự chủ được mà hướng ánh mắt về phía nàng ta.
Nàng ta đang tấu một khúc tì bà đầy quyến rũ, tựa như hình ảnh một mỹ thiếu nữ đang đùa nghịch cùng ngươi trong dòng suối mát, thoạt nhìn thì vui tươi nhưng ẩn sâu trong đó lại mang theo sát ý mơ hồ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play