Đến khi Tư Mãn Nguyệt rời khỏi nơi này, những bông tuyết đỏ như máu vẫn không ngừng rơi, nhuộm đỏ cả bầu trời.
Tư Phồn Tinh dõi theo bóng lưng của nàng ta, đôi môi khẽ mím lại. Trong lòng nàng cuộn trào bao cảm xúc phức tạp, nhưng tuyệt nhiên không hề có chút gì gọi là đồng cảm.
Tư Mãn Nguyệt, có lẽ nàng ta không phải kẻ ác tuyệt đối. Trong lòng nàng ta cũng có những nguyên tắc và chính nghĩa riêng. Nhưng xét cho cùng, nàng ta vẫn là một kẻ ích kỷ, tự cho mình là đúng. Ngày hôm nay rơi vào kết cục như vậy, nàng ta hoàn toàn không thể nói là vô tội.
Tư Phồn Tinh khẽ nhắm mắt. Chỉ cần nghĩ đến những ký ức bùng nổ trong đầu ban nãy, tim nàng lại nhói đau, cơn giận trào dâng không thể kiềm chế. Cơn giận ấy như xuất phát từ tận sâu trong linh hồn, khiến nàng không thể phân định rõ rốt cuộc đó là sự phẫn nộ và bất cam còn sót lại của Tư Tiểu Tinh, hay chính nàng cũng cảm thấy bất bình.
Nhưng dù của ai đi nữa, Tư Phồn Tinh nghĩ, nàng nhất định phải tìm ra những kẻ ẩn mình trong bóng tối kia. Nàng phải hỏi thẳng họ xem vì sao lại có thể làm ra những chuyện tàn nhẫn, táng tận lương tâm, chà đạp chính đạo đến thế.
Sau khi hỏi rõ, nàng sẽ tiễn họ đến nơi cực lạc.
Những kẻ rõ ràng đã đủ sức phi thăng, nhưng vì Thiên Môn chưa mở mà cố tình đè nén tu vi, trốn tránh thiên đạo và số mệnh, bọn họ… thật sự đáng lẽ đã nên thuận theo thiên mệnh mà chết từ lâu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play