Mạc Bất Văn cuối cùng cũng không lấy ra cây búa đen khổng lồ của mình.
Mặc dù hắn có thể dùng thuật pháp che mắt để tạo ra thứ đó, nhưng Mạc Bất Văn tự biết mình là một “bậc thầy khoe ngầm thất bại sống ngàn năm” chẳng rảnh rỗi lại đi tỏ ra cao siêu một cách vô ích. Lúc này vừa mới cứu người xong, hình tượng cao lớn trong mắt người khác còn chưa vững vàng, sao có thể tự tay làm sụp đổ được ở đây được chứ?
Hắn bèn đưa tay vuốt mũi, thản nhiên nói :
“Phu nhân, cây búa lớn của ta uy lực thật sự quá mạnh, tốt nhất là không nên tùy tiện đem ra trước mặt người khác.”
Sau đó hắn nhanh chóng chuyển chủ đề, nhìn về phía hai mẹ con kia : “Đợi khi vào Bạch Tùng Thành, có lẽ là phải nhờ hai vị che giấu thân phận của chúng ta trước đám vệ binh canh cổng rồi.”
“Nếu không dẫn theo hai vị và những người phía sau, ta và phu nhân vốn dĩ có thể từ những cổng khác vào Bạch Tùng Thành. Nhưng vì đi cùng mọi người, chúng ta phải qua bằng cổng chính. Dù rằng ta và phu nhân không phải hai kẻ trong Tuyệt Sát Lệnh, nhưng chúng ta với danh xưng Phi Thiên Song Sát cũng đã làm vài chuyện trừ gian diệt ác khiến không ít kẻ xấu hận thấu xương. Nên ít nhiều gì cũng vẫn cần phải giữ kín đáo một chút.”
Vị phu nhân họ Tề đó nghe vậy lập tức gật đầu đáp :
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT