Mặc dù chỉ là trong khoảnh khắc ngọn lửa chợt lóe lên, hơn nữa đã hai mươi năm không gặp, Sở Xuân Đình khom lưng, lưng còng xuống, người cha đã từng mạnh mẽ đến mức không ai sánh nổi giống như một ngọn núi uy nghiêm, lại biến thành một ông lão lưng còng eo khom, lông mi cong vai rũ xuống, bề ngoài sớm đã thay đổi rất nhiều, nhưng Sở Thanh Đồ vẫn chỉ liếc mắt một cái là nhận ra cha mình.
Không biết tại sao cha lại ở đó.
Cũng không biết ông ta đang làm cái gì nhưng Sở Thanh Đồ lập tức dời mắt. Sở Xuân Đình cho rằng con trai hận ông ta.
Nhưng thật ra Sở Thanh Đồ không hận, hơn nữa ông ấy đã từng cảm thấy bất an, áy náy vì bản thân không đạt được kỳ vọng của cha, luôn cảm thấy sự tồn tại của ông ấy là sự sỉ nhục đối với ông cụ.
Trên biên cương là bờ ruộng, ông ấy kết hôn với vợ ở nơi đó cũng tìm được sự nghiệp rất thích hợp với mình, mà đến khi ông ấy trở thành “liệt sĩ”, ông ấy cũng hoàn toàn quên mất cha mình.
Cũng muốn dù là kiếp này hay kiếp sau, sống c.h.ế.t không bao giờ gặp lại.
Nhưng bây giờ ông ấy đã trở về nhưng ông ấy là vì vợ nên mới trở về, còn về ông cụ luôn vô cùng hà khắc đối với ông ấy kia, đương nhiên Sở Thanh Đồ vẫn muốn gặp, bởi vì đó là cha của ông ấy, huyết thống là thứ chỉ cần còn sống thì sẽ không thể chối bỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT