“Ông nên đi chữa lão thị đi, rõ ràng là mắt con bé giống với Khánh Nghi nhà tôi.” Liễu Liên Chi nói xong lại nói tiếp: “Khánh Nghi đã hẹn thời gian rồi, trong vòng một tuần sẽ trở về, lần này nó tìm người đầu tư cũng mất nhiều công sức. Chỉ mong người đầu tư ở Phố Wall kia sẽ có hứng thú với trung y của chúng ta.”
Hôm nay Sở Xuân Đình mang cho Sở Sở một món đồ chơi rất thú vị, một chiếc ghế tựa trẻ em kiểu cũ, hình tứ giác bằng gỗ, ghế bên trong có thể xoay tròn, bây giờ Tiểu Sở Sở đang ngồi trên đó mà xoay.
Tuy ông cụ biết kiếm tiền nhưng không biết kinh doanh.
Trong suy nghĩ của ông ta, Lâm Bạch Thanh nên cầm kim châm đi chữa bệnh cho những người quyền quý nhiều tiền, việc nhẹ mà lương cao.
Còn việc mà Liễu Liên Chi và Thẩm Khánh Nghi đang là xây dựng một công ty có tính hệ thống, đương nhiên là cũng kiếm được tiền nhưng không những vất vả mà còn phải cúi đầu trước người nước ngoài, nhượng lại cổ phần, trong lòng ông ta rất khó chịu.
Nếu như đã không thích, ông ta sẽ công kích.
Ông ta thở dài nói: “Nếu lúc trước Thanh Đồ nhà tôi cũng được xuất ngoại thì với học thức và kinh nghiệm của nó, chỉ cần mấy món đồ cổ là có thể kiếm được số tiền mà Thanh Thanh cần, làm gì đến nỗi phải ăn nói khép nép với tụi thằng tây con đầm. Hơn nữa, một khi nhận vốn đầu tư từ bên ngoài thì phải chia cổ phần, trước mắt Thanh Thanh chỉ có tám mươi phần trăm thì có thể làm gì chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT