Thật ra anh đã từng trải qua chuyện như thế, lúc còn nhỏ anh chỉ có thể trơ mắt nhìn cha mình là Cố Khắc mang hết tất cả thành quả nghiên cứu y học của mình giao cho Hashimoto Juichi và đó chính là cơ sở để bệnh viện Hán Đường phát triển như ngày hôm nay.
Lúc đó anh đã biết Hashimoto Juichi không phải loại người tốt lành gì.
Nếu không thì ông ta cũng không cần đặc biệt xin phép tổ chức quyền lắp ráp súng. Nếu như hôm nay Lâm Bạch Thanh lấy được kim châm hoàn toàn không hư hại gì thì Cố Bồi sẽ chỉ làm một một bức phông nền im lặng.
Nhưng bây giờ đã khác, Hashimoto Juichi đã dùng cách mà không ai ngờ được, không những hủy đi kim châm mà còn muốn lấy đi phương pháp chữa trị căn bệnh Parkinson, ông ta lại giở mánh khóe cũ y hệt như năm xưa đã từng làm trong giao dịch với Cố Khắc.
Từ cha cho đến vợ của Cố Bồi, ai cũng là người thân nhất của anh, còn Hashimoto Juichi lại dám ức h.i.ế.p họ một cách không kiêng nể gì ngay trước mặt anh, chưa từng quan tâm đến cảm nhận của anh, xem anh như một tấm phông nền vô dụng thật sao.
Đương nhiên cũng không thể trách Hashimoto Juichi xem thường anh, từ đầu đến cuối Cố Bồi quá bình tĩnh. Cho đến giây phút này anh vẫn không hề vội vàng gì cả, giọng điệu vẫn hòa hoãn.
Anh nói: “Nhưng ông Hashimoto à, kim châm đã ở trong tay ông hơn ba mươi năm, ông cũng không đành lòng cắt nó đi đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play