Ông cụ cũng không nói trước là sẽ qua đây, đương nhiên Sở Thanh Tập cũng không ngờ một người bại liệt toàn thân có thể khôi phục lại như trước, có thể tự do đi lại trong vòng nửa năm như vậy, cũng không ngờ ông cụ sẽ qua đây.
Nhưng mà ông cụ không những đã đến, nhìn cái khoảng cách này, có lẽ ông cụ đã nghe thấy hết rồi. Ai ya, ông ta chỉ đang nói bậy nói bạ chuyện nhà người khác thôi mà, ông cụ này nghe thấy rồi, có khi nào ông cụ sẽ lấy cây gậy đánh Sở Thanh Tập một trận không?
Long Ngũ giật nảy mình, lập tức thay đổi sắc mặt: “Chào ông Sở, chúng tôi đặc biệt tới đây để đón ngài, đây chắc hẳn là cháu gái nhỏ của ngài, thật sự rất xinh đẹp, rất dễ thương, giống như tạc ra cùng một bức tượng với ông Sở đây vậy.”
Ông ta vỗ vỗ vào cổ A Thủy: “Còn không mau cầm vali cho em gái cậu?”
Trông A Thủy không giống như một tên trộm ba tay, thậm chí còn có chút đờ đẫn, cậu ta cầm lấy chiếc vali của Lâm Bạch Thanh.
Đi ra ngoài, xe đậu bên đường, Long Ngũ dìu Sở Xuân Đình, suốt dọc đường không ngừng nịnh nọt ông cụ, ông ta mở cửa xe đỡ ông cụ ngồi vào trong xe.
Lâm Bạch Thanh thấy có ai đó đang động đậy phía sau mình, cô quay người lại thì thấy tay của A Thủy vừa mới rút về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT