Nhìn thấy giày, Lâm Bạch Thanh bỗng nghĩ đến một việc, nghiêm túc nói: “Đồng chí Cố Bồi, có phải là anh không biết không, giữa người và người, cái khác có thể tặng nhưng giày thì không.”
Cố Bồi ngẩn người: “Tại sao?”
Lâm Bạch Thanh duỗi chân ra: “Giày đồng âm với Tà, tặng giày chính là tặng Tà, nhất là ra ngoài du lịch, em đi giày anh tặng, không biết chừng sẽ chạy theo cùng người khác đấy.”
Lại cố tình nói: “Liễu Yến đi cùng em, anh không lo là em sẽ chạy trốn cùng anh ấy à?”
Cố Bồi nhìn vợ, một lúc sau thì nhìn xuống dưới, thẳng thắn thừa nhận: “Có lo chứ.”
Trước giờ anh là một người rất thẳng thắn, có gì là nói thẳng, biểu cảm chân thành kết hợp với giọng nói có chút xấu hổ, trông rất giống dáng vẻ của một cậu bé lớn nhút nhát bị vạch trần những suy nghĩ trong lòng.
Nhưng anh cũng nói luôn: “Nhưng đây là lần đầu tiên em ra nước ngoài, sẽ tốt hơn nếu có người đi cùng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play