Lâm Bạch Thanh lạnh lùng nhìn Cố Ngao Cương: “Sớm biết có ngày hôm nay thì lúc đó cháu làm như vậy làm gì?” Rồi nói tiếp: “Sau này nhà họ Cố mấy người tránh xa dược đường ra một chút, xa nhà cũng phải cảnh giác, đừng có gây phiền phức cho thím.”
“Nhưng…” Cố Ngao Cương vẫn còn muốn nói gì đó, Sở Xuân Đình đang đợi Lâm Bạch Thanh, cười hỏi: “Thanh Thanh, cháu biết nếu như người nước N sợ rồi thì dáng vẻ sẽ như thế nào không?”
Lâm Bạch Thanh hỏi ngược lại: “Họ biết sợ sao?” Trong ấn tượng của cô, người của dân tộc đó không biết sợ là gì.
Tỏ ra yếu đuối và xin lỗi là lá chắn của họ, nhưng khi đối mặt với trung y, họ lại cố chấp đến mức gần như biến thái, vì một đơn thuốc, một bài thuốc, họ có thể dùng sức mạnh của cả gia tộc để đầu tư cho một thế hệ tiếp nối và họ sẽ không bao giờ bỏ cuộc.
Đây là lý do tại sao họ có thể có được 70% bằng sáng chế quốc tế của Sinopharm trong tương lai.
Thậm chí là nguyên nhân họ có nhiều bản sao chuẩn những cuốn sách y khoa thất truyền như vậy.
Kiếp trước Lâm Bạch Thanh từng gặp rất nhiều người trong giới trung y nước N nhưng chưa từng thấy ai biết sợ bao giờ. Nói cách khác, cô chưa thấy ai thực sự chịu để yên và cô cũng không biết liệu Sở Xuân Đình có thể làm được hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT