Tuy nhiên khi thời thế thay đổi, bệnh tật không ngừng biến hóa, các đơn thuốc cũ cần phải được điều chỉnh liên tục, loại đơn thuốc này được gọi là đơn thuốc kép. Ở trong nước, hầu hết các loại thuốc đông y pha sẵn đều ở dạng toa thuốc, thảo dược và mật hoàn. Lâm Bạch Thanh nói thêm: “Bởi vì người ta không chỉ muốn đơn thuốc mà sau khi lấy đi còn phải xin bằng độc quyền sáng chế quốc tế. Một khi lấy được bằng độc quyền sáng chế quốc tế đối với đơn thuốc này, nếu chúng ta muốn phát triển thuốc đông y pha sẵn thì phải trả tiền cho người ta.”
“Trên thế giới có bao nhiêu đơn thuốc, nếu mỗi cái đều xin cấp bằng độc quyền sáng chế quốc tế, vậy thì sẽ phải bao nhiêu tiền?” Mục Thành Dương hỏi.
Lâm Bạch Thanh nói: “Đương nhiên là tốn rất nhiều tiền, nhưng nếu toàn bộ đơn thuốc đều do một người độc quyền, chỉ có người đó mới có thể bán thuốc đông y pha sẵn, anh tính xem có thể kiếm được bao nhiêu tiền?”
Ở Trung Quốc hiện nay, ngoại trừ một số công thức dược đường bí mật đặc trưng để điều trị các bệnh cụ thể, các đơn thuốc phổ thông là nguồn tài nguyên được chia sẻ bởi mọi người trong lĩnh vực y tế.
Ví dụ như Bảo Tế Đường muốn một đơn thuốc kép, chỉ cần mang thứ gì đó đến cửa và năn nỉ chút, theo tính cách của Cố Minh thì ông sẽ sẵn sàng đưa ra, đơn thuốc trung y là để chữa bệnh, không phải để ai đó tích trữ mà làm giàu.
Nhưng đến người nước N thì lại không nghĩ như vậy, bọn họ sẽ xin bằng độc quyền sáng chế quốc tế. Đến lúc đó, nếu như chúng ta muốn làm một phương thuốc bột pha sẵn hay thuốc viên,… đều phải đóng phí bản quyền cho người ta.
Mục Thành Dương tức muốn chết, nhưng cũng hiểu ra: “Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, người kia tưởng chỉ có một quyển sách liền xé cả trang, để sau này chúng ta không có đơn thuốc chữa bệnh nữa đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play