Đương nhiên Cố Vệ Quốc có danh thiếp, hơn nữa danh thiếp còn in địa chỉ liên lạc riêng ở Hồng Kông, địa chỉ liên lạc ở Trung Quốc đại lục có thể gọi là có phong cách quốc tế. Trò chuyện hồi lâu, mãi cho đến khi anh ta phải rời đi mới nói với Cố Bồi một câu: “Tạm biệt chú nhỏ.”
Cố Bồi vẫn luôn xúc rêu ở góc tường, đứng dậy nói: “Đi đường cẩn thận.”
Con người này rất thú vị, tối hôm qua còn hoài nghi có phải cô thích người đàn ông nào khác bên ngoài rồi không, nhưng dù Lâm Bạch Thanh nói chuyện, tán dóc với người đàn ông nào, anh không hề cắt ngang, cũng không hỏi thêm câu nào. Hơn nữa còn luôn rất bình tĩnh, sẽ không tỏ vẻ tức giận hoặc ghen tuông gì.
Trước mắt tiễn Cố Vệ Quốc rời đi, Lâm Bạch Thanh nhớ ra một việc cần phải nói: ‘Đúng rồi, con của giám đốc Liễu muốn nhận em là mẹ nuôi, vậy anh là cha nuôi rồi, là một bé gái, nghe nói trông rất xinh xắn, hôm nào chúng ta đi thăm đi.”
Sắc mặt Cố Bồi nhất thời lo lắng, có vẻ rất hoảng loạn: “Đứa bé kia… là muốn chúng ta chăm sóc?”
Tưởng rằng có thể không cần đau vẫn làm cha, biểu hiện của anh nom giống như không hề phòng bị mà trúng được giải đặc biệt một triệu vậy.
Lâm Bạch Thanh cười giải thích: “Tất nhiên là không phải, chỉ là một kiểu hình thức thôi, chúng ta có thể đến bế em bé, chọc con bé, đùa đùa giỡn giỡn với bé nhưng không được nuôi con bé đâu.” Lại hỏi: “Có phải là rất phấn khích không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play