Đến nhà, Lâm Bạch Thanh đưa cho Cố Bồi bức ảnh trước, để anh nhìn dòng chữ nhỏ nhỏ trên quần áo của Thẩm Khánh Nghi, xác định đó là ngôn ngữ nào, xem rốt cuộc Thẩm Khánh Nghi đang ở đâu.
Cố Bồi cũng nghĩ đó là tiếng nước Đ, nhưng chữ quá nhỏ lại còn nằm ở trên quần áo, nếm gấp làm mờ khiến anh cũng không rõ hàng chữ cái đó cuối cùng là gì, nhưng có thể xác định được rằng đây là môi trường phòng thí nghiệm dược.
Vì vậy, có một điều có thể chắc chắn, Thẩm Khánh Nghi không những còn sống mà còn giống như Lâm Bạch Thanh đã tưởng tượng, là kiểu tốt nhất trong tất cả các loại khả năng, trải qua cuộc sống yên bình ở một góc trời nào đó, có lẽ cũng rất hạnh phúc.
Nhìn vào nét mặt yên bình của bà ấy, Lâm Bạch Thanh đoán có thể bà ấy đã tái hôn và có một gia đình khác rồi.
Nghĩ đến đây, cô không khỏi nghĩ có lẽ Thẩm Khánh Nghi cũng giống như Sở Thanh Tập, bởi vì năm đó chịu áp bức quá nặng nề ở trong nước, tim cũng nguội lạnh nên ra nước ngoài xong dứt khoát không liên lạc với ai, cũng không quay về.
Tuy nhiên, khả năng này không lớn lắm.
Khả năng lớn hơn, mặc dù có chút m.á.u chó nhưng hợp lý đó là có thể Thẩm Khánh Nghi đã thực sự mất trí nhớ. Đây cũng là khả năng có thể nhất, nó tốt đến nỗi thậm chí Lâm Bạch Thanh còn không muốn đến làm phiền cuộc sống bình yên của bà ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT