Dù người khác có tin hay không, Mã Bảo Trung vẫn tin chắc rằng Thẩm Khánh Nghi còn sống.
Bà ấy không phải là người phụ nữ mong manh và yếu đuối.
Lúc ở biên giới, bà ấy có thể điều chế thuốc trừ sâu, có thể sửa chữa máy móc, là trụ cột kỹ thuật của nông trường.
Hơn nữa, từ nhỏ bà ấy đã bơi rất giỏi, lại luyện tập trong đập chứa nước ở biên giới mỗi ngày, bà ấy không thể bị c.h.ế.t đuối được. Ông ta nghĩ rằng bà ấy đã lập gia đình ở thành phố cảng, cuộc sống yên ấm nên mới không liên lạc với gia đình.
Nhưng tất cả mọi người ở đây đều đưa mắt nhìn nhau, cho rằng đây là chuyện vớ vẩn, Sở Xuân Đình cũng nở nụ cười lạnh lùng.
Đây không phải là ba ngày năm ngày hay một tháng hai tháng, mà là hai mươi năm.
Nếu Thẩm Khánh Nghi còn sống, tại sao không liên lạc với người nhà và mẹ mình, bà ấy còn có con gái, tại sao một người mẹ lại có thể vứt bỏ con gái mình mà không đi tìm lại nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play