Cố Bồi đưa đồ cho cô, đương nhiên là muốn để cô đem cho Thẩm Khánh Hà ngay lập tức, để tự bà quyết định nên làm gì.
Nhưng tạm thời Lâm Bạch Thanh không muốn làm như thế, không phải vì bệnh của Thẩm Khánh Hà ngày một ngày hai hấp thu độc tố vi lượng, cũng không phải thêm một ngày hay bớt một ngày sẽ có thể ảnh hưởng đến tình trạng cả cơ thể bà mà trực giác của cô nói rằng chắc chuyện về Mã Bảo Trung không chỉ dừng ở chuyện hạ độc Thẩm Khánh Hà thôi đâu, để đề phòng bứt dây động rừng, tạm thời Lâm Bạch Thanh không đánh tiếng chuyện này trước, chuẩn bị đến nhà máy sản xuất thuốc Đông Hải xem tình hình rồi mới quyết định.
Mã Bảo Trung mỉm cười rạng rỡ đính chính: “Chỉ là phó viện trưởng, phó viện trưởng mà thôi.”
“Như nhau mà, bệnh ung thư của viện trưởng Vương chúng ta cũng xạ trị rồi, chức viện trưởng của ngài là chuyện trong tầm tay!” Bác bảo vệ cổng đẩy xe đạp, vụt đến chỗ đậu xe, để ở chỗ chính giữa chắn gió lại che mưa, còn không bị nắng chiếu.
Mã Bảo Trung trông thấy, đó là vị trí ngày thường viện trưởng đậu xe, ông ta hài lòng gật đầu, đi vào văn phòng.
Vừa vào tới, tất cả mọi người đều đứng lên: “Chào viện trưởng Mã.”
“Phó viện trưởng, phải gọi phó viện trưởng!” Mã Bảo Trung lý do lý trấu sửa lại xong thì đi vào văn phòng phó viện trưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play