Ngay cả gấu trúc xì hơi, nôn ói Cố Ngao Cương còn chịu không nổi. Sau này anh ta có thể bao dung Lâm Bạch Thanh đến mức nào cơ chứ.
Cố Bồi không biết có nên nói những gì mình quan sát được cho Lâm Bạch Thanh không.
Đúng lúc này, Lâm Bạch Thanh đầu tiên là khẽ thở dài, tiếng thở này khiến Cố Bồi thấp tha thấp thỏm, qua một lúc lâu cô mới nói một cách sâu xa: “Cố Ngao Cương thật đúng là giống chú nhỏ, cháu khá là thích anh ấy.”
Qua một lúc lâu Cố Bồi cũng không nói gì, tập trung đánh tay lái.
Lâm Bạch Thanh không nhìn thấy mặt Cố Bồi từ kính chiếu hậu mà chỉ thấy hầu kết của anh cứ chuyển động lên xuống, không ngừng lăn lộn, cô lại nói: “Nhưng anh ấy không ưu tú bằng chú nhỏ.”
Trong lòng Cố Bồi lướt qua một cảm giác nói không nên lời, bèn nói: “Nó vẫn còn nhỏ tuổi, dần dần rồi sẽ chín chắn hơn.”
Lâm Bạch Thanh hỏi ngược lại: “Chú nhỏ, chú cũng mới 27 tuổi thôi, mà sao chú chín chắn hơn Ngao Cương nhiều vậy?”
Đời trước cô chưa từng nói chuyện với anh như vậy, liền tò mò phản ứng của anh. Anh ngồi đằng trước lái xe, cô ngồi ở đằng sau, vị trí lệch nhau cuối cùng cũng nhìn thấy rồi, vẻ mặt của Cố Bồi còn khó coi hơn cả lúc bị gấu trúc ói lên người.
Cuối cùng, nhẫn nhịn một lúc lâu sau mới rặn ra được một câu: “Con người dù sao cũng phải trải qua một số chuyện mới có thể trưởng thành, nếu Ngao Cương chưa trải qua trắc trở, chưa trưởng thành thì cũng không thích hợp cháu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT