Sáng hôm sau, sương mù dày đặc  
Lam Đồng làm ba phần bữa sáng. Đường Kỷ Chi đẩy ly sữa đến trước mặt A Linh: “Ăn đi, lát nữa sẽ đưa em đến một nơi.”  
A Linh uống từng ngụm sữa nhỏ, do dự một lúc rồi hỏi: “Là nơi như thế nào ạ?”  
Đường Kỷ Chi biết cậu bé vì có dị năng nên luôn phải sống dè dặt, cố tránh để người khác phát hiện, sợ bị coi là quái vật.  
Đường Kỷ Chi hiểu cảm giác đó. Khi sở hữu một năng lực khác người mà không có ai hướng dẫn, nội tâm chắc chắn sẽ hoảng sợ.  
Xoa nhẹ lên đầu A Linh, Đường Kỷ Chi dịu giọng: “Ở đó, mọi người đều giống em, ai cũng có năng lực đặc biệt. Em không cần che giấu dị năng của mình, sẽ không ai coi em là quái vật cả.”
Bàn tay nhỏ của A Linh vô thức siết chặt chiếc cốc thủy tinh.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play