Sau khi xuất hiện quái vật ở Thủ đô, nhiều quốc gia đã cấm người Hoa Quốc nhập cảnh, thậm chí sân bay tại Thủ đô cũng đã đóng cửa.
Bên này, Trình Quốc Phong giao việc xử lý “Tấm thảm nhỏ” ngoài biển cho Đường Kỷ Chi. Còn ông thì bận thương lượng với chính phủ M Quốc để xin phép máy bay của Hoa Quốc được bay qua không phận nước họ. Mục đích rất đơn giản: Chỉ để tìm người, tìm được thì đi ngay.
Tuy nhiên, chính phủ M Quốc đâu dễ nói chuyện. Họ lo sợ người Hoa Quốc sẽ mang theo quái vật đến nước mình nên nhất quyết từ chối, không cho phép bất kỳ máy bay nào qua lại.
Vì vụ quái vật, không ít Hoa kiều tại M Quốc phải chịu sự phân biệt đối xử, nhưng cũng đành bất lực. Các chuyến bay từ M Quốc về Hoa Quốc gần như ngừng hoàn toàn, muốn về nước cũng không có cách nào.
Có người không đồng tình với cách làm của Trình Quốc Phong. Trong tình huống đặc biệt này, tại sao lại phải lãng phí nguồn lực để đến M Quốc tìm một người? Nếu người đó thực sự quan trọng, sao không trực tiếp liên hệ để họ từ M Quốc bay đến một quốc gia khác cho phép máy bay Hoa Quốc hạ cánh, rồi từ đó chuyển tiếp về nước?
Thực ra, cách nói này không phải không có lý. Không nhất thiết phải đến tận M Quốc.
Nhưng thứ nhất, họ không biết Lam Đồng đang ở đâu, cần có người đến dựa vào thông tin mà Đường Kỷ Chi cung cấp mà tìm kiếm. Người M Quốc liệu có tốt bụng giúp tìm người sao? Đương nhiên là không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT