Trước khi rời đi, Bạch Họa đã từng nhiều lần nhắc nhở cô rằng nếu vẫn chưa phục hồi được trí nhớ thì tuyệt đối không nên báo cảnh sát.
Bởi vì cảnh sát sẽ coi cô là người mất tích và sau đó sẽ lập tức thông báo cho người thân, mà người thân duy nhất của cô ở Triệu Sơn chỉ có một mình Cố Diên.
Với mối quan hệ và địa vị của Cố Diên ở Triệu Sơn, việc báo cảnh sát chẳng khác nào là con đường chết, chưa kể đến tình trạng tinh thần không ổn định của Đông Hỉ.
Chung quy thì lời nói của một bệnh nhân đang tạm thời bị mất trí nhớ đáng tin hơn hay là lời nói của người chồng có địa vị cao quý của người bệnh nhân đang gặp vấn đề về thần kinh kia? Hiển nhiên Bạch Họa không phải là một kẻ ngốc.
Người đàn ông đó có thể dễ dàng biến trắng thành đen, và cô ấy cũng biết rõ sự bất lực khi đấu tranh với loại người điên rồ này. Vì vậy, cô ấy chỉ còn cách liều mình lén lút đưa Đông Hỉ ra ngoài.
Chỉ cần đợi qua một thời gian, đợi đến khi Đông Hỉ có thể nhớ lại được mọi thứ, thì những nỗ lực lúc này sẽ không thấy uổng phí một chút nào.
Chỉ cần có thể rời khỏi tên điên đó thì Đông Hỉ mới có thể yên ổn và bình tâm trở lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT