Địch Cửu nhìn túi tiền Cảnh Mạt Song cho mình, bên trong có mười mấy đồng bạc và một ít tiền đồng.
Dùng vàng bạc đồng làm tiền, Địch Cửu không hề xa lạ, tuy khoa học kỹ thuật nước Tể vô cùng phát triển, ngoại trừ tiền giấy ra, cũng có tiền vàng và tiền bạc.
Địch Cửu vốn cho rằng với số tiền này cũng có thể chống đỡ được vài ngày, lúc hắn bắt đầu tìm kiếm khách điếm trong thành Tịch Xuyên, mới biết được chút tiền này căn bản không đủ.
Khách điếm kém nhất thành Tịch Xuyên, bây giờ cũng cần một đồng bạc cả đêm, đây còn chưa bao gồm ăn cơm. Khách điếm tốt một chút, đều hơn năm đồng bạc một đêm. Chuyện quan trọng chính là, đây chỉ là giá cả, thực tế thành Tịch Xuyên không tìm được bất luận khách điếm nào để ở, gần như là tất cả khách điếm đều chật kín người.
Rơi vào đường cùng, Địch Cửu chỉ có thể đi đến quảng trường Đăng Tiên, chuẩn bị qua đêm bên cạnh quảng trường.
Quảng trường Đăng Tiên vốn gọi là quảng trường Tịch Xuyên, bởi vì thành Tịch Xuyên đảm nhận chuyện Tiên môn thu nhận đệ tử, lúc này mới đổi tên thành quảng trường Đăng Tiên. Không chỉ như vậy, quảng trường còn được tiến hành xây dựng thêm. Sau khi xây dựng thêm quảng trường mới rộng gấp mười lần quảng trường ban đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play