Phá Hư Đạo Quân nhìn Địch Cửu, tựa hồ đang nhìn trộm ý nghĩ của Địch Cửu, hít một hơi thật sâu rồi nói ra, "Ta không phải dùng nữ nhân để uy hiếp hắn, ta chỉ là muốn cầm lại thứ thuộc về ta mà thôi. Nếu như đối phương không nguyện ý trả lại cho ta, ta cũng sẽ không giận chó đánh mèo làm liên lụy đển người không liên quan."
Địch Cửu từ tốn nói, "Trợ giúp là có thể, bất quá ta không quen dùng nữ nhân để uy hiếp người khác. Chuyện này ta phải nhắc nhở ngươi, thứ nhất là tin tức mà ngươi nghe ngóng được từ người nơi đó cũng không thể khẳng định được độ chính xác. Thứ hai chính là đối phương lấy được đồ của ngươi, cũng là trong lúc vô tình, không phải cố ý đi lấy, chuyện này ngươi không chiếm lý."
"Vậy ngươi có thể giúp đỡ ta như thế nào?" Phá Hư Đạo Quân nghi hoặc nhìn Địch Cửu.
Địch Cửu nói ra, "Ngươi yên tâm, ta giúp ngươi chống đỡ cục diện, nếu như đối phương cùng ngươi phân rõ phải trái, vậy cũng không cần ta trợ giúp. Nếu như đối phương không chút nào phân rõ phải trái, trực tiếp động thủ, ta có thể giúp ngươi."
"Tốt, cứ như vậy quyết định." Phá Hư Đạo Quân không chút do dự nói.
"Ngươi biết Tai Nạn Đạo Quân sao?" Địch Cửu đoán chừng loại lão yêu quái như Phá Hư Đạo Quân, hẳn sẽ biết đến Tai Nạn Đạo Quân.
Phá Hư Đạo Quân cười ha ha một tiếng, mang theo một tia khinh thường mỉa mai nói ra, "Chỉ là đi theo phía sau Vận Mệnh Đạo Quân kiếm ra một chút trò mà thôi, lúc trước trong tất cả Đạo Quân, xưng hào Đạo Quân này của hắn là miễn cưỡng nhất. Địch đạo hữu, không biết vì sao lại nhắc tới người này?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play