Bặc Du Diễm cười ha ha, "Thiên Phủ đại ca, ta thế nhưng cũng bị ngươi hại thảm, chẳng những không chiếm được thứ gì, còn kém chút xông vào Hỗn Độn Nham Tương, hiện tại cũng chỉ làm trò cười cho người khác thôi."
Thiên Phủ Viêm cười khan vài tiếng, "Du Diễm sư muội, chuyện này ta cũng không có nói trước vơi người, là ta không đúng. Lúc đầu ta chỉ dự định bắt lấy hạt châu kia, sau đó bắt được Lăng Hiểu Sương liền giao cho ngươi. Chỉ là không nghĩ tới nửa đường liền xuất hiện một tên gia hỏa nghịch thiên ngăn cản, tên gia hỏa này không biết từ nơi nào đến, đáng sợ tới cực điểm."
Thiên Phủ Viêm chỉ vẻn vẹn nửa câu, liền đem những chuyện không thoải mái trước đó gạt qua một bên.
Bặc Du Diễm trong lòng cười lạnh, nều lúc này nàng tin tưởng lời của Thiên Phủ Viêm mới là chuyện lạ.
"Thất Luân Vương, lần này một chút Hỗn Độn Nham Tương chúng ta đều không thu thập được." Tên thanh niên đứng phía sau Thất Luân Vương đi tới, cúi người hành lễ rồi nói ra.
Thiên Phủ Viêm chau mày, nhưng không có lên tiếng, hắn biết đây là ý gì. Đạo Hỏa của Địch Cửu ngăn cản Hỗn Độn Nham Tương bộc phát, người của hắn vốn đang bày trận ở phía dưới để thu được Nham Tương chảy xuống, này còn thu thập được gì?
Thời gian mười cái hơi thở liền trôi qua, lúc này Thất Luân Vương mới chậm rãi nói, "Đi tụ tập toàn bộ tu sĩ thuộc Trung Xu Luân thành, chúng ta tiếp tục ở chỗ này bố trí khốn trận. Chỉ cần chúng ta khốn trụ Hồ Hỗn Độn Nham Tương, chờ thời điểm Hỗn Độn Nham Tương tán đi, tên kia liền lại không có cách nào ẩn trốn. Hắn ăn được bao nhiêu, chúng ta liền bắt phải hắn phun ra bấy nhiêu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT