"Huyên di, lần này ta nguyện ý." Ấn Nguyệt Xu đột ngột thốt lên, nàng đã nghĩ kỹ, cũng đã hạ quyết tâm.
Khi xưa Ấn Nguyệt Xu tự cao tự đại, bỏ lỡ cơ duyên lớn nhất đời mình, lần này nàng đã thề, vô luận như thế nào cũng phải nắm bắt cho bằng được cơ hội trước mắt.
Năm đó Huyên di không có nhìn lầm Ninh Đạo Quân, vậy thì bây giờ chắc chắn Huyên di cũng sẽ không nhìn lầm Địch Cửu kia.
Ấn Nguyệt Xu sống trong sự tán thưởng của mọi người quá lâu, đã tự động quên mất một chuyện quan trọng, ấy là liền xem như năm xưa, dù nàng có nguyện ý thì Ninh Đạo Quân y cũng sẽ không đặt nàng vào mắt.
Huyên di gật đầu, trông thấy Địch Cửu đã tiến tới gần bèn mỉm cười chào hỏi hắn: "Ngươi tên là Địch Cửu à? Ta là Sầm Như Huyên, đến từ Thái Tố giới Trầm Ngư cung, Ta tin tưởng ngươi biết rõ Thái Tố giới Trầm Ngư cung là..."
Địch Cửu cười ha ha, đánh gãy lời nói của Sầm Như Huyên: "Thật có lỗi, ta vốn chẳng biết gì về Thái Tố giới, lại càng không có hứng thú muốn tìm hiểu. Ngươi có việc gì thì nói mau đi. Nếu không có gì quan trọng thì làm phiền tránh đường, bọn ta có việc gấp cần rời đi."
Sầm Như Huyên nghe vậy liền nhíu mày, nàng chợt phát hiện tên Địch Cửu trước mắt này vừa có điểm giống mà vừa cũng có điểm rất khác biệt so với Ninh Đạo Quân khi xưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play