Địch Cửu ngồi xuống, thuận miệng đáp: "Đương nhiên, có vấn đề gì thì ngươi cứ tùy ý hỏi."
"Ngươi có phải đã nhìn ra tu vi thật sự của ta hay không?" Lâu Hiểu Sương nhìn thẳng vào mắt Địch Cửu, trong lúc nói chuyện, căn bản nàng ta cũng không để thanh âm của mình tản mát ra ngoài.
Địch Cửu gật đầu, "Cũng không phải đặc biệt khẳng định, đại khái chỉ có thể biết được một chút mà thôi."
"Vậy ngươi nghĩ rốt cuộc tu vi của ta là gì?" Ngữ khí của Lâu Hiểu Sương đột ngột kích động hẳn lên, nàng nhìn chằm chằm Địch Cửu, thanh âm khi hỏi thoáng có chút run rẩy.
Địch Cửu chỉ vào chỗ ngồi đối diện, bình tĩnh nói: "Ngươi ngồi xuống đi rồi tiếp tục nói. Không cần phải khẩn trương như vậy. Liền xem như trời sập xuống thì hai người chúng ta cũng đâu phải chịu trách nhiệm đỡ lấy, ngươi gấp gáp cái gì?"
Lâu Hiểu Sương nghe thế thì hơi ngạc nhiên, nàng hít sâu vào một hơi, đoạn gật đầu với Địch Cửu, "Đúng, ngươi nói không sai, liền xem như trời sập thì cũng chẳng tới lượt chúng ta phải chống đỡ."
Đang khi nói chuyện, Lâu Hiểu Sương liền ngồi xuống ở vị trí đối diện Địch Cửu, thái độ khác hẳn ban nãy, hoàn toàn không có nửa điểm câu nệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT