Địch Cửu chưa bao giờ nghĩ tới chính mình sẽ tiêu tốn đến mấy ngàn năm ở trong vết nứt hư không này. Vốn ban đầu trải qua mấy trăm năm, hắn vẫn còn có thể kiên nhẫn chịu đựng. Nhưng vài trăm năm đằng đẵng lúc sau, Địch Cửu đã bắt đầu hết chịu nổi, cố gắng tìm đường rời khỏi vết nứt hư không vô cùng vô tận ấy.
Đáng tiếc vô luận hắn có cố gắng như thế nào thì cũng chỉ có hai kết quả. Nếu không phải là bị biên giới giới vực của vết nứt hư không đè ép đến trọng thương vô số lần; thì chính là liên tục bị oanh trở lại trong khe hở hư không.
Đối với Địch Cửu mà nói, một ngàn năm đầu tiên ở trong vết nứt hư không này chính là một ngàn năm dày vò tâm tình của hắn kinh khủng nhất. Mấy ngàn năm sau đó thì càng miễn phải bàn, Địch Cửu triệt để tuyệt vọng rồi, lấy thực lực của hắn bây giờ, hắn không cách nào từ nơi này đào tẩu ra ngoài được.
Đã có những lúc, hắn mặc cho những đạo nhận mang và sự đè ép của vết nứt hư không tùy ý đẩy hắn qua trái rồi lại qua phải, lên trên rồi lại xuống dưới. Mãi tới lúc quá nhàm chán, hắn mới dứt khoát gắng gượng ổn định lại tinh thần để chuyên tâm tu luyện.
Nếu đã không thể tránh thoát, còn không bằng cố gắng tranh thủ thởi gian tăng tu vi của chính mình lên còn hơn. Có lẽ chờ đến khi hắn bước vào Hỗn Nguyên cảnh thì mới có thể thoát ra khỏi nơi đây.
Thời điểm ban đầu, Địch Cửu bế quan cũng chỉ vẻn vẹn ngưng thực được thần nguyên, rèn luyện thần niệm cũng như gia cố mạch lạc của chính mình mà thôi.
Theo dòng thời gian trôi qua, thần niệm của Địch Cửu vốn thời thời khắc khắc bị đè ép kia, nay dưới sự rèn luyện không ngừng thông qua Thần Niệm Đoán, đã có sự tiến bộ rõ rệt. Hắn bây giờ đã có thể tạo thành một vòng bảo hộ bên ngoài thần niệm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play