Tịch Hồng Sâm cười lạnh, ráng nén cơn tức giận rồi quay lại nói với các tu sĩ đang đứng xung quanh: "Nếu Địch đạo hữu đã bỏ công sức nghiên cứu trận văn vất vả, vậy thì tất cả mọi người cũng nên ra một chút thành ý đi. Một hai Đạo Nguyên đạo quả cũng không tính là gì với các vị. Ta tin tưởng, mọi người đều luôn có một ít vật phẩm không cần thiết phải dùng tới, có phải hay không?"
"Ha ha, không sai, chỗ này của ta có hai viên Uẩn Hành Kỷ Quả." Ma Cúc Gia là người đầu tiên hưởng ứng lời Tịch Hồng Sâm nói, y lấy ra hai viên đạo quả đưa cho Địch Cửu.
Địch Cửu hiển nhiên là biết thừa tâm tư của Tịch Hồng Sâm. Tịch Hồng Sâm cũng không phải thật lòng hảo tâm kêu gọi mọi người đưa đạo quả cho hắn như vậy. Mà dụng ý của ông ta là, một khi Địch Cửu thu vật phẩm của bọn họ rồi, nếu hắn không cách nào phá trận được thì chỉ sợ sẽ lập tức bị vây công đến chết. Huống hồ, nơi đây đều là Hỗn Nguyên Thánh Đế, ai mà không có sẵn ít nhiều Đạo Nguyên đạo quả? Đạo Nguyên đạo quả là thứ tầm thường với bọn họ, thậm chí ngay cả Tố Đạo đạo quả cũng không sánh bằng.
Lui một bước mà nói, xem như Địch Cửu thu đạo quả rồi, cuối cùng thành công mở được trận văn. Đối với Địch Cửu tới nói cũng không phải là chuyện tốt lành gì. Hắn chỉ là một tu sĩ Đạo Nguyên nho nhỏ mà dám thu lấy lợi tức từ các Hỗn Nguyên Thánh Đế. Chờ đến khi mọi người tiến vào trận văn này xong, Địch Cửu chính là cái đinh trong mắt mọi người.
Dù biết rõ tâm tư của Tịch Hồng Sâm, thế nhưng trông thấy Ma Cúc Gia và đông đảo các tu sĩ khác đều lần lượt lấy ra Đạo Nguyên đạo quả, Địch Cửu cũng không chút do dự nào, đưa bao nhiêu thu hết bấy nhiêu.
Hắn cần đạo quả để trùng kích Đạo Nguyên Đan Thánh mà thôi, chỉ cần là Đạo Nguyên đạo quả là được rồi, về phần cấp bậc của đạo quả, Địch Cửu căn bản không xem trọng. Còn việc thu những vật này thì sẽ đắc tội với các Hỗn Nguyên Thánh Đế? Bớt nực cười đi, hắn đã đi tới bước này rồi, còn chưa đủ đắc tội với bọn họ? Lấy hay không lấy đạo quả thì có khác biệt gì?
Trông thấy Địch Cửu không chút do dự thu lấy tất cả đạo quả của mọi người xong rồi lại lần nữa tiến vào trong trận văn, ngay cả thành chủ Đạo Truyền Tầm của Thâm Hồng Thánh Đạo thành - người trước đó từng có ý muốn giao hảo với Địch Cửu cũng im lặng lắc đầu. Ông ta thật sự là nghĩ không ra vì sao Địch Cửu phải làm như vậy, nếu như hắn yêu cầu các đạo quả đẳng cấp cao, chân chính hữu dụng thì cũng thôi, nhưng đằng này Địch Cửu lại đi thu toàn bộ Đạo Nguyên đạo quả, thứ này phẩm chất kém, cộng lại cũng không quá một hai chục mai. Đâu đáng để hắn vì nhiêu đó mà trở mặt với các Hỗn Nguyên Thánh Đế khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT