Chờ sau khi toàn bộ mọi người đều ngồi xuống, Tịch Hồng Sâm mới đứng dậy, nói chuyện: "Đa tạ các vị bằng hữu bỏ thời gian đến đây, thậm chí còn có những bằng hữu ta không mời cũng tới, quả là đã cho ta mặt mũi. Mọi người hẳn là đoán được ta mời mọi người tới nơi này là vì chuyện gì, có phải không? Không sai, là vì một kiện Tiên Thiên bảo vật. Nhưng mà cụ thể món Tiên Thiên bảo vật này là gì, ta xin phép khoan vội tiết lộ, bởi vì ta lo lắng sau khi mọi người nghe được danh tự của món bảo vật ấy xong sẽ quá mức kích động, ngược lại làm ảnh hưởng đến sự giao lưu của chúng ta trong thời gian mọi người ở đây."
Nghe thấy Tịch Hồng Sâm nói vậy, tất cả mọi người đều thoáng mừng rỡ, Tịch Hồng Sâm có vô số đồ tốt, trong lòng ai nấy đều rõ ràng. Lúc cung chủ Túc Quang của Quảng Nguyên cung còn sống, khi ấy Quảng Nguyên cung cung chủ được công nhận là tu sĩ giàu có nhất vùng hư không này. Tịch Hồng Sâm cùng Túc Quang có quan hệ rất tốt, hai người thường xuyên cùng đi hư không tìm kiếm bảo vật và tài nguyên tu luyện. Nếu như Tịch đảo chủ thừa nhận mình nghèo, chắc chắn không có người nào tin tưởng. Hiện tại ngay cả Tịch Hồng Sâm cũng nói thứ Tiên Thiên bảo vật kia là đồ tốt, vậy nhất định đó là món vật phẩm cực kỳ đáng giá.
"Chúng ta ở đây cứ dựa theo tuổi tác tới đi, ai nhỏ nhất, người đó tới trước, như thế nào?" Tịch Hồng Sâm nói xong liền cười tủm tỉm nhìn Địch Cửu.
Địch Cửu rất rõ ràng ý tứ của Tịch Hồng Sâm, ông ta nói vậy không phải thật sự có ý dựa theo tuổi tác, mà là dựa theo tu vi, ai có tu vi thấp nhất thì người đó tới trước.
Hết thảy giao dịch hội, chỉ cần là người đầu tiên ‘xuất trận’ thì hẳn là chiếm cứ ưu thế tuyệt đối. Nhưng Địch Cửu rất rõ ràng, ở một giao dịch hội như nơi này, kẻ mở lời đầu tiên ngược lại chính là kẻ kém thế nhất. Hắn đã từng nghe Thang Tế Đàm nói qua, khi hai người tiến hành giao dịch, cho dù ngươi đã lên tiếng nhắm trước món vật phẩm kia, nhưng chỉ cần bị người khác coi trọng thì gã hoàn toàn có thể cưỡng ép chen chân.
Biết thì biết, nhưng Địch Cửu cũng không thể tùy tiện từ chối quy định do Tịch Hồng Sâm nêu ra. Vả lại hắn rất muốn có Dung Tinh Kim, đây là bảo vật mà hắn tha thiết muốn đoạt được.
Địch Cửu xuất ra một khối nguyên liệu màu đen, to gần bằng chậu rửa mặt, hắn còn chưa nói gì đã có người ngạc nhiên kêu lên, "Là Niết Bàn Hắc Canh Thạch..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT