Địch Cửu nghe vậy liền trở nên kích động hơn hẳn, hắn không quan tâm Quảng Tịnh Thánh Môn và Khương Đại có chuyện gì. Có điều Khương Đại không ở Đại Hòa điện, Địch Cửu có thể thu một ích lợi tức từ chỗ ông ta rồi.
Hắn không muốn nói nhiều với đám tu sĩ này, lập tức rời đi, mua ngay một viên ngọc giản giới thiệu vắn tắt về Hư Không Chi Hải.
Sau khi đọc xong, Địch Cửu mới biết muốn tới nơi đó không đơn giản như hắn nghĩ.
Hư Không Chi hải có ở Đạo giới hay không Địch Cửu không biết, ngọc giản giới thiệu ghi không rõ. Muốn tới Hư Không Chi Hải có hai cách, đầu tiên là dùng truyền tống trận mà Ngũ đại tông môn mỗi bên có một cái. Truyền tống trận này không trực tiếp dịch chuyển tu sĩ tới Hư Không Chi Hải mà truyền tống tới lối vào hộ trận, sau đó thông qua thương thuyền hoặc tổ đội mà rời khỏi Đạo giới. Cách thứ hai là vượt qua Tầm Hồ. Đừng thấy hồ này trông không lớn mà nhầm, xem như không có ngọc giản giới thiệu, Địch Cửu cũng đã từng nghe qua tiếng tăm của nó.
Đạo giới có vô số hải vực nhưng so với Tầm Hồ chẳng khác nào cát biển với trời xanh. Nơi có diện tích lớn nhất tại Đạo giới không phải đất liền, càng không phải hải vực, mà là Tầm Hồ. Sở dĩ có tên Tầm Hồ đều vì khi tiến vào nơi này, việc duy nhất tu sĩ có thể làm là tìm đường ra.
Bởi vì bốn phương tám hướng đều là nước hồ mênh mông, căn bản không thấy đất liền ở đâu cả.
Sau khi vào Tầm Hồ, khả năng lạc đường rất cao. Qua vô số năm, không biết bao nhiêu cường giả tiến vào Tầm Hồ, kết quả rời khỏi được nơi đó không có lấy một người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT