Thứ không đáng giá nhất tại Diễn Nhất Đạo Tông chính là đệ tử ngoại môn, Địch Cửu muốn ly khai Tông môn chẳng có chút khó khăn nào. Chấp sự Đệ Tử điện ngay cả nguyên nhân cũng chẳng thèm hỏi liền trực tiếp cho phép.
Mà Địch Cửu cũng không thấy bất ngờ gì, thời điểm hắn gia nhập Tông môn khi trước, ngay cả dịch dung bọn họ cũng chẳng thèm kiểm tra, từ đó thấy được Diễn Nhất Đạo Tông không coi trọng đệ tử ngoại môn cỡ nào.
Trên thực tế, nếu không có thủ lệnh của An Đồ Ngưng, hắn chỉ có thể ở lại Ngoại Môn Đệ Tử điện và Ngoại Môn sơn mà sinh hoạt. Những địa phương cơ mật hơn, đệ tử ngoại môn nào được dính dáng tới.
Địch Cửu từ bỏ thân phận đệ tử ngoại môn xong, thời điểm rời khỏi Diễn Nhất Đạo Tông vẫn không thấy bóng dáng Bàng Huỳnh và Thiếu Dung Khâm đâu.
Địch Cửu chờ trọn vẹn một canh giờ mới thấy hai người kia huynh huynh muội muội, vừa nói vừa cười đi ra.
Thấy Địch Cửu chờ bên ngoài, ánh mắt Bành Huỳnh lóe lên một tia chán ghét. Đối với Bàng Huỳnh mà nói, nàng vốn sẽ đi Đại Đạo lĩnh với Dung Khâm sư huynh mà thôi, cơ mà hết lần này tới lần khác Địch Cửu lại thiếu thức thời muốn bám theo.
Nếu không phải ngọc bài là của Địch Cửu, chắc chắn nàng đã bắt hắn cút thật xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT