Hiển nhiên Lê Đồ tiểu vương không để ý nghị luận về y từ mấy tu sĩ vừa rồi, y quay lại là vì muốn đi vào Đan Dược các.
Nghĩ đến bản thân vừa tới Đạo giới đã đắc tội với mấy cường giả đỉnh cấp, trong lòng Địch Cửu có chút bất đắc dĩ. Trọng U và Khương Đại chưa tính, hai tên này không biết hắn là ai. Hư Bạch Thương lại khác, mặc dù con rùa này từng được hắn cứu nhưng đắc tội vẫn là đắc tội.
Mặc kệ Hư Không sơn có phải nhà của Hư Bạch Thương hay không, nếu Hư Bạch Thương biết đại sơn bị hắn lấy mất, sợ là sẽ chẳng dễ dàng buông tha cho hắn. Hư Bạch Sơn có một giọt tinh huyết trên người Địch Cửu, chỉ cần hắn chưa lấy nó ra, gia hỏa tự cao tự đạo kia chắc chắn không biết hắn đã tới Đạo giới.
Ngược lại, tên Trọng U kia là vương bát đản đến từ Giang Sơn Hồ. Trọng U nhắm vào Nguyệt Khư Phần của Tứ đại tiên lục. Rất nhiều tu sĩ vào đó thí luyện, một khi Trọng U tìm được Nguyệt Khư Phần, phát hiện không thấy tung tích của Thánh âm Châu và Chủng Ngạo, liệu lão có thể sẽ trút lửa giận lên Tứ đại tiên lục hay không?
Dù sao đi nữa, Địch Cửu cũng phải nâng cao tu vi trước rồi nói. Nếu không đột phá được bước hai, hắn không thể đi tìm Trọng U.
Thời điểm Địch Cửu đang muốn xoay người rời đi, một âm thanh chần chờ vang lên:
- Tử Mặc huynh…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT