Hiện tại Địch Cửu cảm thấy vô cùng hài lòng, mặc dù phải bỏ ra mười mấy năm nhưng lại thu về Thánh âm Châu thì tất cả đều đáng giá. Huống chi thu hoạch lớn nhất của Địch Cửu không chỉ có Thánh âm Châu, mà hắn còn mở ra được công pháp mới, tìm được quy tắc tu luyện chu thiên nữa.
Đoán chừng chỉ có mình Địch Cửu mới luyện được loại công pháp này, dù có truyền thừa cũng như không.
Sau khi sửa soạn lại một chút, Địch Cửu đi tới bên cạnh mấy cỗ thi thể kia, tay hắn nhẹ nhàng vung lên, mấy bộ thi thể đó lập tức hóa thành tro bụi.
Có thể thấy được khí tức âm hàn của Thánh âm Châu có bao nhiêu đáng sợ, tất cả cỗ thi thể ấy đều bị âm hóa, chẳng qua đó giờ không có ai động tới nên thoạt trông mới hoàn hảo vô khuyết đến vậy.
Đống nhẫn trữ vật kia đều đã hỏng mất từ lâu, về phần Tiên Vương Hách Nhiên xông lên đầu tiên cũng có kết cục chẳng khác những thi thể nọ là bao.
Địch Cửu đã bế quan hơn mấy chục năm, chẳng biết hiện giờ đám người Mặc Vũ Xuân thế nào. Hiện tại hắn rất muốn trở về Đại Hòa điện càng nhanh càng tốt, bất quá trước đó Địch Cửu còn muốn đi lấy Lưu La Tiên Quả trước. Hi vọng cái tên Tử Diện kia không lừa mình.
“Bành!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play