Địch Cửu quan sát chén tiên linh trà trước mặt, thấy trong đó chỉ có duy nhất một mảnh lá trà. Đây là lá trà hắn vừa luyện chế xong, chén đựng trà cũng vậy, là chén Tiên Ngọc dung hợp từ chính pháp tắc đạo vận của hắn mà thành.
Mảnh lá trà đang dập dìu trên mặt nước, nhìn qua chẳng khác nào một mảnh sinh cơ dạt dào. Trong chén không còn khí tức yên tĩnh nữa, mà hiện giờ nó đã hình thành một loại âm thanh có khả năng làm thức tỉnh vạn vật.
Chim chóc cất tiếng hát vang trong rừng, bọt biển do mấy chú cá dưới hồ tạo ra, âm thanh di chuyển của con bọ nhỏ trong bụi rậm cũng vô cùng rõ ràng.
Chén trà này không giống cái loại yên tĩnh kia mà mang theo sự im lặng của thế giới sau khi thức tỉnh. Thế giới có vô vàn âm thanh, có âm thanh mới sinh ra đã chân chính tĩnh lặng. Chân chính tĩnh lặng đến tận bây giờ đều có âm thanh mới giúp nó tồn tại mà không phải sự tĩnh mịch của an tĩnh.
Địch Cửu thở hắt ra một hơi, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được tĩnh vận vị từ lá trà mà chính mình luyện chế.
Trà không vào miệng, lòng đã thanh hương, không còn tu luyện buồn tẻ, cũng chẳng phải vũ trụ huyên náo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play