Số người tới Thiên Khư ngày càng nhiều.
Tuy hiện tại chẳng còn linh thạch hay linh mạch để cướp đoạt, nhưng mà theo lời mọi người truyền miệng thì tất cả tu sĩ đều biết Địch Cửu đang làm gì.
Có một ít người rời đi, nhưng đa số đều lựa chọn ở lại.
Mấy ngày sau, mặt đất dưới chân mọi người phát ra từng đợt rung động, sau đó một tiếng “rắc” ầm ĩ vang lên.
Địch Cửu nhẹ nhàng thở phào, hai bên đại lục rốt cục đã khép lại rồi. Dù công sức Địch Cửu bỏ ra chẳng có tác dụng là mấy nhưng hắn vẫn rất thỏa mãn.
Khi đại lục Xá Dạ khép lại, Địch Cửu đột nhiên có một loại cảm ứng khó gọi tên, nhưng mà hiện tại tu vi hắn còn thấp, không cách nào minh ngộ mình rốt cuộc vừa cảm ứng cái gì.
Địch Cửu đang định thu hai cái trận bàn phòng ngự lại thì phát hiện chúng đã tự động chìm xuống dưới mặt đất.
Địch Cửu đoán đây là ấn ký do sư phụ lưu lại cho nên hắn dứt khoát không động tới.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play