Chương 13
Tạ Thừa Đông nằm mơ, cậu bước đi trong một khu rừng âm u ẩm ướt, ánh sáng mặt trời bị tầng tầng lớp lớp những cây đại thụ chắn hết, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt xuyên qua những kẽ lá. Cậu biến thành một con bướm, muốn đậu lại chỗ sáng này, nhưng trong chớp mắt ánh sáng đã bị che mất, cậu phấp phới đôi cánh lang thang không mục đích, đậu lên một đoá hoa sắp héo, lại có người đến gần, ngắt đi bông hoa duy nhất còn sự sống, cậu hoảng loạn đập cánh bay trong khu rừng rộng lớn chẳng thấy lối ra, dường như vĩnh viễn không bao giờ thoát được, mãi đến khi từ phía xa truyền đến một tia sáng…
Giấc mơ này vừa kỳ dị vừa ly kỳ, lúc tỉnh lại Tạ Thừa Đông vẫn hơi hốt hoảng. Điện thoại nhận được tin nhắn của Chung Kỳ, lại là hẹn cậu cuối tuần đi ra ngoài liên hoan. Cậu mơ màng nhìn giao diện điện thoại một hồi lâu, cuối cùng gõ xuống hàng chữ: “Cuối tuần tôi có hẹn rồi.”
Trong lòng bỗng nhiên có cảm giác kỳ quái, giống như cậu nỗ lực giãy giụa thoát ra khỏi lưới đánh cá, lại sắp nhảy vào mặt biển thâm trầm.
Hai mươi năm trôi qua, hễ là nơi Chung Kỳ xuất hiện ánh mắt Tạ Thừa Đông sẽ dõi theo y. Chỉ cần một câu của Chung Kỳ, cậu sẽ háo hức sáp lại gần. Nhưng gần đây cậu lại nhận ra, từ chối Chung Kỳ khiến cậu sinh ra một loại khoái cảm giải thoát, một người bị khống chế lâu rồi, hóa ra cũng sẽ hướng tới cảm giác tự do tự tại. 
Chẳng mấy chốc đã đến cuối tuần, bởi vì Dư Lộ Diễn hẹn đi leo núi nên Tạ Thừa Đông mặc một bộ quần áo khá thoải mái và rộng rãi, từ sớm đã đứng ở cửa nhà mình chờ hắn đến đón.
Dư Lộ Diễn không để cậu đợi lâu, trời còn tờ mờ tối hắn đã xuất hiện rồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play