Chương 57: Người Thượng Lưu ❀
Khi Văn Dã và Tống Nguyên ôm đồ xuống lầu, Văn Dị Sơn và Cao Lam đang ngồi tạm đình chiến trên ghế sofa. Thấy hai người xuất hiện trên cầu thang, gương mặt vốn nghiêm nghị của Văn Dị Sơn hiếm hoi lộ vẻ ngượng ngùng. Không biết hai người đã nghe được bao nhiêu trong những lời lộn xộn vừa rồi, Cao Lam đứng dậy khỏi ghế sofa, vô ý làm rơi cái nĩa trong đĩa trái cây.
Văn Dã ôm mô hình dính bụi đi ra ngoài, không ngoái lại. Ánh mắt Cao Lam dừng lại trên người Tống Nguyên, y nhận ra đó là ý muốn y dừng bước. Nhưng Tống Nguyên không thể quyết định thay Văn Dã, tất cả nỗi đau anh từng trải qua thực ra không thể như y mong đợi mà đồng cảm được. Y không có tư cách, cũng không muốn hạ thấp giá trị của Văn Dã bằng những lời như "không sao" hay "không để tâm".
Trong vài giây đối diện với Cao Lam, Tống Nguyên thoáng thất thần, bước chân vô thức chậm lại, chỉ cách xa vài bước, Văn Dã quay đầu nhìn y, rồi dành một tay, nhẹ nhàng ấn vào gáy y: "Đi đàng hoàng vào, đừng thẫn thờ." Bước qua ngưỡng cửa nhà họ Văn, Tống Nguyên mới nghiêm chỉnh cãi lại rằng người thượng lưu đi đường đều rất chậm, y không gạt tay Văn Dã ra, mặc anh bóp cổ y như nựng mèo con.
Văn Dã híp mắt cười, đến ngã tư thì dừng lại, nhét đồ vào tay Tống Nguyên, vừa lùi về sau vừa cười nói: "Cho kẻ hạ lưu này đi lấy xe trước, phiền người thượng lưu đợi một chút nhé." Tống Nguyên đứng bên đường nhìn Văn Dã khuất dạng ở ngã tư, chợt nhận ra mình không hề ghét cụm từ "kẻ hạ lưu" này.
Văn Dã thật kỳ lạ, anh có thể đồng thời được miêu tả là cả người thượng lưu lẫn hạ lưu. "Kẻ hạ lưu" nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt, xe dừng bên kia đường, cửa sổ hạ xuống, Văn Dã ngồi trong xe nghiêng đầu cười với y. Tống Nguyên chưa kịp bước tới, phía sau vang lên giọng nữ quen thuộc gọi tên y, Tống Nguyên quay người lại, là Lộ Khả Doanh.
Cô mặc một chiếc áo hoodie đen dài, dây mũ rũ trước ngực có phần phai màu. Lộ Khả Doanh tiến gần hơn, Tống Nguyên ngửi thấy mùi thuốc lá nồng nặc, nhìn xuống, y thấy điếu thuốc lá nữ mảnh mai kẹp giữa những ngón tay cô. "Ông trời đối xử với cậu thật tốt quá." Lộ Khả Doanh gạt tàn thuốc, ánh mắt rời khỏi chiếc xe đang đậu bên kia đường, "Mất anh trai còn có em trai."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play