Chương 44: Điều ước sinh nhật
Văn Dã và Tống Nguyên bước vào một quán cà phê vắng khách. Khi đẩy cửa vào, chuông gió vỏ sò treo trên cao kêu leng keng. Đi ngang quầy thu ngân, Văn Dã gọi một ly latte yến mạch đá ít cafein, rồi quay lại hỏi Tống Nguyên có muốn uống americano đá không. Chạm phải ánh mắt của anh, Tống Nguyên thoáng chốc thất thần.
Tiếng chuông gió vỏ sò sau lưng leng keng vọng lại, buộc y phải đối mặt với thực tại. Y dời ánh mắt đi, khẽ gật đầu nói được. Điều hòa trong quán để hơi cao, Văn Dã cởi áo khoác ra, vắt lên lưng ghế bên cạnh. Không khí thoang thoảng mùi cà phê thơm nồng đậm đà. Anh nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hai tay đan vào nhau đặt trên bàn, vết sẹo ở mặt trong cổ tay thấp thoáng lộ ra từ ống tay áo tuột xuống.
Ngày ấy, y vẫn nghĩ mình sẽ có tất cả, cứ ngỡ thời gian bên Văn Dã còn rất nhiều, có thể vô tư tiêu xài mà không sợ cạn kiệt, nên y mới ngoan cố muốn nắm thế thượng phong trong mối quan hệ này.
Nhân viên bưng cà phê tới, kèm theo là một miếng bánh nhỏ rắc vụn socola, bảo rằng khách hàng nào có số đơn chứa số 9 đều được tặng một miếng bánh. Văn Dã cười nói cảm ơn, rồi đưa tay, nhẹ nhàng đẩy miếng bánh đặt giữa bàn về phía Tống Nguyên, động tác rất khẽ, nhưng vụn socola trên mặt bánh vẫn rơi xuống.
"Hôm đó em đến nhà lão gia Văn, không phải vì còn thích Văn Thuật." Tống Nguyên muốn nhìn nét mặt Văn Dã, nhưng anh chỉ cúi đầu uống cà phê, y chỉ thấy được hàng mi anh khẽ rung, "Em chỉ muốn đến gặp bố mẹ anh, với lại có vài lời muốn nói rõ với Văn Thuật, tuyệt đối không phải như anh nghĩ đâu."
"Còn tấm ảnh đó, đã bị chỉnh sửa rồi, ban đầu còn có bố mẹ anh ở bên phải, anh tin em đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT