Sắc mặt đoàn trưởng Chu càng khó coi hơn, miễn cưỡng rặn ra một nụ cười, nói: "Ý của tôi là, hàng xóm ăn mấy cái bánh nhân hẹ, không cần lấy nhiều đồ như vậy, để chị dâu cô trả đồ lại, bà con xa không bằng láng giềng gần mà, vài ba cái bánh không đáng so đo như thế."
"Không phải mấy cái bánh nhân hẹ, là mười hai cái, khẩu vị của tôi với Thẩm Kiêu đều kén hơn, bánh nhân hẹ chị dâu làm rất ngon, ăn chùa nhất định không được, cho nên tôi mới tặng lại những món đồ này.”
Đường Niệm Niệm giải thích một cách rất chân thành, Triệu Xuân Mai đỏ mắt, quay đầu sang chỗ khác thấp giọng khóc.
"Chị dâu cô không nói rõ ràng, bà cũng thật là." Đoàn trưởng Chu cười khan vài tiếng.
"Anh hoàn toàn không cho chị dâu có cơ hội giải thích, tôi đã nghe thấy, anh còn bảo Thẩm Kiêu về sau đừng làm việc nhà, nói không thể nuông chiều vợ mình. Đoàn trưởng Chu, tôi rất có ý kiến với anh. Trong nhà mình anh làm “ông lớn” đã quen, còn muốn dạy hư Thẩm Kiêu nhà tôi, muốn để tất cả đàn ông của khu gia thuộc đều trở thành người đàn ông gia trưởng giống như anh sao?"
Đường Niệm Niệm trào phúng chất vấn, không cho đoàn trưởng Chu chút mặt mũi nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play