Buổi tối, Điềm Điềm nằm trong lòng mẹ, vui vẻ nói: “Mẹ, con thích nơi này.”
Cô bé thích Phúc Bảo, thích Bách Tuế, còn thích chị Cửu Cân, còn có các bạn mới trong thôn, cô bé muốn sống ở đây mãi.
Mắt Du Tú Mẫn ướt át, vô cùng thấy may mắn vì cô ấy đã tới đúng nơi, con gái đã rất lâu không cười vui vẻ như thế này, may mà bây giờ vẫn còn kịp!
Đường Niệm Niệm vốn sắp xếp cho Du Tú Mẫn nghỉ vài ngày, dùng để làm quen với hoàn cảnh mới, nhưng ngày hôm sau, Du Tú Mẫn chủ động yêu cầu đi làm, Điềm Điềm không nỡ chị Cửu Cân, dứt khoát đi học cùng, trường học nông thôn không chú trọng nhiều như thế, có không ít đứa trẻ lớn dẫn em trai em gái đi học, thầy cô đều đã quen.
Lương ở nhà máy vớ trước đây của Du Tú Mẫn là bốn mươi tám tệ, Đường Niệm Niệm trả lương cho cô ấy tám mươi tám tệ, còn có tiền thưởng thêm.
“Quá nhiều rồi, cho tôi mức lương giống như trước là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play