Đường Kiến Thụ lại nuốt nước miếng, đột nhiên cảm thấy em gái họ trước mắt giống như lập tức cao lớn rất nhiều.
Rất nhiều chuyện trước đây không hiểu được, bây giờ cũng có đáp án.
Ông hai chưa từng để Niệm Niệm làm nông, cũng không cho cô làm việc nhà, Niệm Niệm thân là con gái nông thôn, nhưng mười ngón tay không dính nước, không có gia đình nào nuôi con gái như vậy, chỉ có ông hai và bà hai.
Ông hai còn thường nói cuộc sống tươi đẹp của Niệm Niệm ở trong thành phố, không cần phải làm việc đồng áng, ông ấy còn tìm cho Niệm Niệm sư phụ lợi hại, lén lút học nhiều bản lĩnh như thế, có lẽ chính là tài nguyên do cha mẹ ruột Niệm Niệm để lại nhỉ?
Còn có mười bảy năm trước, thôn làng đói meo, vỏ cây ngọn cỏ trên núi đều ăn trụi, khi đó tuy Đường Kiến Thụ còn nhỏ, nhưng vẫn có chút ấn tượng, bởi vì có đêm khuya, anh ta đói khóc hu hu, trong nhà không còn chút gì ăn, ông hai vác một bao khoai lang và trấu mịn, còn có mấy cân gạo thô tới nhà, chính là số lương thực này đã cứu mạng gia đình họ.
Khi đó chính là lúc Niệm Niệm tới nhà, nhà anh ta và nhà ông hai có thể vượt qua nạn đói, chắc chắn là cha mẹ ruột của Niệm Niệm giúp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT